CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 491

nghĩa là tự mình thiếu phụ đã là một cái gì, chứ không phải chỉ là một hình
ảnh của tâm hồn, bị buộc phải đi diễu không ngừng ở chung quanh một tấm
huy chương.

Nicole đã chọn tới ngồi ở bờ tường vì bóng núi trải tại đó một bóng mát

bên trên cánh đồng cỏ thoai thoải, nơi đó có một vườn cây trái. Qua những
cành cây, Nicole nhận thấy có hai người đàn ông vác cào và xẻng, nói
chuyện bằng thổ ngữ vùng Nice và vùng Provence, hai thổ ngữ giao nhau
như trong một bản nhạc đối vị. Chú ý tới tiếng nói và điệu bộ của họ,
Nicole hiểu được nghĩa của mấy câu.

“Tôi đẩy nó nằm ở đây.

- Tôi cho nó nằm ở sau dàn nho này.

- Thằng cha chính nó cũng chẳng cần. Chỉ tại con chó chết tiệt đó. Dù

sao tôi cũng đã đẩy nó nằm dài ở đây.

- Cái cào đâu rồi nhỉ?

- Cào trên tay đó chứ đâu, đồ ngu?

- Này, tôi chẳng quan tâm, chú để nó nằm ở đâu cũng mặc. Cho tới chiều

hôm đó, tôi chưa hề bao giờ cảm thấy bộ ngực đàn bà sát vào ngực tôi, từ
ngày tôi cưới vợ, cách đây mười hai năm. Thế mà bây giờ chú tới bảo tôi…

- Nhưng chú hãy nghe tôi! Con chó…”

Nicole ngó qua những cành cây. Những lời hai người kia nói với nhau có

vẻ đúng, chuyện này thích thú với người này, chuyện khác lại thích thú đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.