CUỘC TÌNH BỎ ĐI - Trang 508

Nicole đáp:

- Em thương chị ấy lắm chứ.”

Vẻ chua chát của Dick làm cho Rosemary ngạc nhiên, vì bao giờ cô gái

cũng cho rằng Dick là người đàn ông hiểu hết mọi chuyện và cũng tha thứ
hết. Bỗng nhiên Rosemary nhớ lại những gì đã nghe kể về Dick. Nói
chuyện trên tàu với mấy người thuộc bộ Ngoại giao những người Mỹ bị Âu
hóa đến độ có thể coi họ như công dân của bất kỳ nước nào, kể cả vùng
Balkans, tên của Baby Warren, con người du lịch không biết mệt, vừa được
nói ra, và mọi người nói thêm cô em gái của Baby mê và đang vướng phải
một y sĩ ăn chơi trác táng. Người đàn bà kia còn nói rằng:

“Người đó bây giờ không còn được ai mời mọc nữa.”

Nghe nói như vậy Rosemary cảm thấy bối rối, tuy cô gái không thể ý

niệm nổi gia đình Diver có liên lạc với đám người mà một đã kiện như vậy,
cho dù là có thật, có thể được gán cho một ý nghĩa; tuy nghiên sự gợi ý có
một dư luận chống đối và có tổ chức còn lại mãi trong đầu cô gái: “Người
đó bây giờ không còn được ai mời mọc nữa!” Rosemary tưởng tượng Dick
bước lên những bực thềm của một trong những lâu đài ở New York, đưa
tấm các ra và nhận được của một người butter câu trả lời: “Ở đây từ nay
không tiếp ông nữa”, rồi suốt dọc một đại lộ, tới đâu Dick cũng được nghe
một câu như vậy do vô vàn những người quản gia khác, vô vàn những đại
sứ, những sứ thần, những quyền đại sứ, vân vân…

Nicole tự hỏi cô gái biết làm cách nào để đi khỏi đây. Thiếu phụ đoán

chừng Dick, sau mũi kim châm nhận được, sẽ trở nên lanh lẹ, duyên dáng,
và sẽ được Rosemary đáp ứng nồng nhiệt tương tự. Thật vậy, một lát sau,
Dick thành công trong việc làm dịu bớt hết thảy những gì y đã nói ra có vẻ
chua chát và khó thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.