CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 271

Bùi Ninh lại bóp chặt hơn cúi đầu nhìn cô, "Bất kể như thế nào, tôi

cũng muốn nói với cậu một câu xin lỗi."

Đàm Như Ý có chút ảo não, "Có thể buông ra trước không?"

Bùi Ninh giang hai tay, "Vậy cậu hãy nghe tôi nói hết trước đã."

Đàm Như Ý không lên tiếng, cúi đầu nhìn nước mưa chảy xuống theo

tán ô, rót thành một vũng nhỏ. Trên đỉnh đầu là ánh sáng yếu ớt của ngọn
đèn, phía trước thỉnh thoảng vang lên tiếng cà thẻ “Tít tít”.

"Lần đó. . . . . . Tôi cũng rất kinh ngạc, bởi vì lần đầu tiên mới biết sau

đó lại bận tiêu hóa tin tức này mà quên ngăn cản bọn họ trêu chọc cậu."

"Không phải trò đùa…" Đàm Như Ý nhỏ giọng nói, "Đối với tôi mà

nói, không phải trò đùa —— Bùi Ninh, tôi biết cậu muốn nói gì, không cần
nói xin lỗi, tôi cũng không trách cậu."

"Vậy tại sao sau đó cậu lại trốn tránh tôi?" Bùi Ninh nhìn cô, trong

ánh mắt hàm chứa ánh sáng cực kỳ dịu dàng.

"Giống vậy cậu dự định trộm một đồ vật gì đó nhưng bị người ta phát

hiện và phá hủy, mặc dù không trộm thành công nhưng sau này gặp lại
người chứng kiến cũng sẽ cảm thấy khó chịu, đúng không?"

"Tôi. . . . . ." Bùi Ninh đi về phía trước nửa bước, "Tôi không có ý trêu

chọc cậu. Sau đó tôi vẫn luôn muốn tìm cơ hội để giải thích với cậu."

Đàm Như Ý cười cười rất nhẹ, "Đối với một tên ăn trộm hơi có cảm

giác đạo đức mà nói, đủ để trở thành vết nhơ trong cuộc sống rồi."

Bùi Ninh yên lặng một chút, "Thì ra tôi chính là vết nhơ trong cuộc

sống của cậu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.