CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 390

——

Tiếp đó, mọi người nối đuôi nhau bắt đầu từng bước chuẩn bị tang lễ.

Lúc đầu, bà cụ Thẩm khóc đến ngất lịm, nhưng vào ngày hỏa táng thi

thể ông cụ Thẩm đã bình tĩnh lại, chỉ nói: "Dầu gì cũng cảm ơn thời tiết
thành phố nóng bức. Nếu giống như năm trước mà ở trong linh đường ba
ngày ba đêm, ngay cả nói ly biệt cũng không thể gọn gàng mới hành hạ."

Ba người con trai, người lớn nhất cũng đã sáu mươi tuổi, tất cả đều

tung hoành ngang dọc mà bà cụ Thẩm còn phải an ủi bọn họ: "Lão già đi
cũng tốt, nửa năm này ông ấy cũng không thoải mái, xuống lầu còn phải
nhờ người cõng, mẹ nhìn thấy cũng phải nghẹn đến sợ. Được rồi, sống hơn
tám mươi tuổi rồi, cũng coi là chuyện vui."

Vậy mà Đàm Như Ý theo sát bên cạnh bà cụ Thẩm một tấc cũng

không rời, phải biết nếu nói về đau buồn thì không ai bằng bà. Làm vợ
chồng hơn sáu mươi năm, dãi nắng dầm mưa mới đi được đến đây, đã giao
hẹn phải chết cùng nhau để tránh khỏi để lại một người đau lòng. Vậy mà
thế gian sao có thể toàn vẹn mọi chuyện, có thể nắm tay nhau cả đời đã là
không dễ.

Theo ý ông cụ Thẩm lúc còn sống, tro cốt phải đưa về chôn cất với

ông bà.

Sau khi an táng, tất cả hiếu nam hiếu nữ lần lượt dập đầu dâng hương.

Đàm Như Ý quỳ gối bên cạnh Thẩm Tự Chước, lúc cúi người dập đầu chợt
thấy ngón tay Thẩm Tự Chước run lên, mới phát hiện có tàn hương nóng
bỏng rơi xuống mu bàn tay anh.

Hai tay Đàm Như Ý cũng run lên theo, nhắm chặt hai mắt dưới hương

tro tiền vàng sau khi đốt nồng nặc trong hơi thở, không suy đoán sự khó
chịu của Thẩm Tự Chước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.