CƯỠI RỒNG - Trang 20

"Ôi, là, là người đã cứu ta sao? Nơi này là đâu?" Tần Du Du lập tức thu hội

ánh mắt, cúi đầu ôm áo ngủ bằng gấm trước ngực, rụt rè hỏi.

Giọng nói có khí nhưng không có sức, hơn nữa nàng còn giả bộ dáng vẻ nhu

nhược đáng thương, quá giống luôn!

Nghiêm Di nhìn nàng chằm chằm, nói từng chữ từng chữ: "Nàng, không,

nhận ra, ta?"

Tần Du Du sững sờ, nàng nên biết hắn sao?

Nàng ngẩng nhanh đầu, liếc nhìn Nghiêm Di, không ấn tượng a! Bọn họ đã

từng gặp nhau rồi sao?

Đã gặp rồi thì cũng không thể nhận ra nàng, nàng bình thường không dịch

dung thì cũng đeo mặt nạ, ít ai từng nhìn thấy dung mạo thật sự của nàng lắm.

Hay là nam nhân này rất nổi tiếng, nên nàng phải nhận ra hắn sao?

Tuy Tần Du Du không trả lời, nhưng vẻ mặt mù mờ đã cho Nghiêm Di đáp

án.

Trong lòng Nghiêm Di tức giận.

Một năm, suốt một năm trời, hắn gần như dùng hết tất cả lực lượng điều tra

truy tìm tiểu nữ tử trước mặt này, mà nàng lại đối với hắn không chút ấn tượng!

Nàng sao lại dám khinh thường hắn như thế ?!

Hay là tất cả đều do nàng giả vờ? Tưởng rằng như vậy thì nàng có thể đem

những điều tốt đẹp đã trải qua một năm trước xóa sạch không còn một mảnh?

Nếp nhăn mi tâm Nghiêm Di vô thức sâu thêm vài đường, Tần Du Du nhìn

ánh mắt hắn, không hiểu tại sao lại cảm thấy rét run. Nhưng nàng thật sự không
biết hắn mà!

Khả năng ghi nhớ từ trước đến nay của nàng rất kém cỏi, nếu trên người đối

phương không có đặc trưng nổi bật gì, nàng bình thường đều không nhớ được.
Lúc trước nàng cùng sư phụ ẩn cư gần một thôn nhỏ, dân cũng chỉ hơn trăm
người thôi, nàng có thể nhớ rõ còn chưa đến một nửa nữa là, thường xuyên tiếp
xúc lắm mới nhớ được đó.

Nếu là người ngẫu nhiên gặp mặt, nàng vừa xoay người liền quên mất sạch

sẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.