CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 121

im lặng: “Không phải bố đưa cho em đâu, em lấy trên bàn trang
điểm của mẹ đó”.

“Được rồi, có trời mới biết chúng ta phải làm sạch nó bằng cách
nào”, Pauline nói.

Cô bắt đầu cắt khoai tây thành từng miếng nhỏ mà không hề
nhìn ánh mắt chăm chú của Michael.

Cuối cùng, vì muốn tẩy sạch kẹo cao su trên người Karen,
Pauline phải dùng aceton, xà phòng và nước, nhưng vẫn vô
hiệu. Pauline đè mạnh lên người cô bé để ngăn chặn nó cựa quậy
hoặc vùng chạy. Từ đầu chí cuối, Karen kêu thét như bị thọc tiết
trong nhà tắm. “Đừng kêu nữa”, Pauline gằn giọng, “con sắp làm
mẹ điếc tai rồi đó”. Lindy đứng ngoài cửa hứng khởi xem trò,
George ngồi trong bồn tắm đầy bọt bong bóng, mở to mắt nhìn
mẹ và em. Sau đó, Karen tự bò trở vào bồn tắm, vừa nấc lên, vừa
khịt mũi, vì giờ người nó đầy mùi aceton.

Những việc này chiếm cả thời gian rảnh trước giờ ăn tối, bọn trẻ
dường như quên mất cơn đói, khi chúng ngồi vào bàn ăn, đứa
nào cũng đều ngoan ngoãn thay quần áo ngủ sạch, người chúng
ẩm ướt, chẳng đứa nào muốn động đến đĩa thức ăn trước mặt.
“Ăn đi”. Cô nói với các con, rồi cầm nĩa lên trước làm gương cho
chúng. Áo và váy đều ướt, mặt cũng đầy mồ hôi. Thật ra, cô
chẳng thấy ngon miệng, nhưng phải vờ dùng dao cắt miếng thịt
ga với vẻ mặt hân hoan. “Món này em học từ Mimi Drew đấy”, cô
nói với Michael, “em nghĩ anh sẽ thích”.

Nhưng Michael chẳng phát biểu lời nào, anh đứng dậy đi vào
bếp lấy bơ. Theo cô thấy, đây rõ ràng là sự trách móc anh dành
cho cô. Anh vốn có thể bảo cô đi lấy, và cô sẽ sẵn lòng làm ngay.
Nhưng anh không làm thế, từ từ bước từng bước đi qua phòng
khách vào bếp, sau đó bước ra bằng cây nạng sắt. Anh đặt đĩa bơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.