CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 139

đẹp hơn. Karen gọi màu mắt đó là màu xanh thuần khiết - màu
xanh đậm không lẫn bất cứ tạp chất gì. Môi của mẹ tươi đẹp vô
cùng, phía trên môi có một lớp lông mao màu vàng mỏng gần
như không thấy, làm da mẹ cũng ánh sắc vàng nhạt. Bạn bè
Karen luôn bảo cô bé có người mẹ đẹp nhất trần đời. Karen luôn
nói: “Ồ! Các bạn thấy thế sao?”. Nghe như cô bé chưa từng nghĩ
đến chuyện này. Thật ra, cô bé cũng nghĩ thế.

Họ rẽ trái, đến đường Turtle Dove, nơi cô bạn thân của Karen là
Maureen sống, nhưng Maureen lại đi lễ ở một nhà thờ trong
trung tâm thành phố, nên hầu như chủ nhật hai cô bé không
thể gặp nhau. Khi họ lái xe ngang qua nhà Maureen, Karen mở
to mắt, nhìn vào mái hiên nơi chúng từng vui chơi cả mùa hè.
Lá trên các cây của khu vườn nhà Maureen đang dần chuyển
sang sắc vàng, mọi thứ ở đó đều thu hút ánh mắt của cô bé.

“Nếu bố các con đến nhà thờ, mẹ có thể thuyết phục Lindy cũng
đến đó”, mẹ nói, “mẹ biết phải tự do tín ngưỡng, nhưng đến nhà
thờ có thể giúp ta khuây khỏa, các con thấy đúng không? Như
thế, con bé có thể tham gia hội tiệc của thanh niên vào tối chủ
nhật, có thể gặp những người bạn lành mạnh. Con bé nói sao
nhỉ George?”, Pauline vừa hỏi vừa nhìn George qua kính chiếu
hậu, “Chị con bảo không đi lễ vì phản đối giáo hội hay muốn ngủ
nướng?”.

Chắc chắn là George sẽ nhún vai, “A, được rồi!”, mẹ nói. Karen
chuyển tư thế trên chỗ ngồi, để nhìn rõ vẻ mặt của George,
nhưng hình như nó đang bình tĩnh nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa
sổ, hai tay thả lỏng đặt trên gối. “Hỏi xem Lindy muốn đi cùng
chúng ta không”. Mẹ bảo thế trước khi xuất phát, một lúc sau nó
quay lại nói: “Không đi, chị ấy muốn ở nhà”. Lúc này đây, có lẽ nó
cũng mang cảm giác tội lỗi như Karen - Lindy có thể hít cạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.