CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 140

nguồn oxy cuối cùng dưới một tầng hầm bất cứ lúc nào, sau đó
ngạt thở mà chết - nhưng dường như nó chẳng hề quan tâm.

“Mẹ không hiểu sao bố lại phản đối tôn giáo thế, cũng giống như
bố không thích giao tiếp”, Pauline nói, rõ ràng cô lại trở về vấn
đề của bố chúng, “ý mẹ là, bố không có bạn bè, các con chú ý
thấy chứ? Nếu không tính khách trong cửa hiệu và những người
quen biết trong các buổi tiệc của hàng xóm mà mẹ ép bố đi, hầu
như bố chẳng có lấy một người bạn! Còn mẹ, trái ngược hẳn với
bố... mẹ không tài nào sống được nếu thiếu bạn bè! Mẹ cần bạn
bè chia sẻ tâm tư tình cảm của mình, thậm chí mẹ chẳng biết
mình nghĩ gì, mãi đến khi nói chuyện với Mimi hoặc Dot mẹ
mới hiểu được suy nghĩ của mình. Ồ, xin lỗi, mẹ không ngờ lại đi
quá tốc độ ở đây”.

Thế rồi mẹ giảm tốc độ, cho xe chạy chậm lại, nhưng khi có một
chiếc xe phía sau bấm còi muốn vượt qua bên trái, bỗng nhiên
mẹ lại tăng tốc, một lúc sau thì bỏ xa chiếc xe kia. Mẹ nói tiếp:
“Con hiểu ý mẹ chứ, Karen, cảm giác khi con trò chuyện cùng
Maureen... cả George nữa, là con trai, con cũng rất thích kết bạn.
Nhưng Lindy lại giống bố con, cũng là người không sao hiểu nổi!
Đúng là nó làm khó mẹ rồi!”.

Bỗng nhiên Karen nảy ra một ý nghĩ, có lẽ George có nói chuyện
với Lindy thật, nếu Lindy lặng lẽ về phòng, chắc chắn chị ấy sẽ
không muốn cãi nhau với ai, rồi chui vào tấm trải giường, vì
chắc chị ấy rất buồn ngủ... Sau đó George thò đầu vào hỏi:
“Lindy, chị đi nhà thờ không?”.

“Ra ngoài”, cô bé nói rồi phủ chăn qua đầu, “không đi, đừng
phiền tao”.

Thế rồi George nói: “Được thôi”, sau đó đóng cửa lại. Karen thấy
mình nên sớm nghĩ đến khả năng này. Cô bé dựa người ra sau,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.