CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 154

Chắc các con biết bọn trẻ đó”.

“Ồ”, Karen nói, “có một người tên Smoke”. “Smoke?”.

“Chính người đó cho Lindy mượn một cuốn sách mà chị ấy luôn
miệng khen hay”.

“Vậy, ‘Smoke’ có họ gì chứ?”.

“Không biết”, Karen trả lời, “con chẳng biết gì cả, con chỉ thấy cái
tên đó rất đặc biệt”.

Mẹ hỏi: “Có khi nào đấy là bạn trai Lindy không?”. “Con không
biết”, Karen nói, “con thấy không phải”. “Ôi, sao con bé bí ẩn thế
nhỉ? Nó muốn che giấu điều gì?”.

“Pauline, bình tĩnh nào”, bố chúng nói, “truy rõ ngọn nguồn
chẳng giải quyết được vấn đề đâu”.

“Trời ạ, Michael! Con gái lớn chúng ta biến khỏi trái đất này rồi
đấy!”.

“Thực tế, nó không về nhà đúng giờ thôi. Rất có thể nó đi... Ồ, có
lẽ nó tham gia tiệc tùng gì đó rồi ngủ lại nhà bạn bè”.

“Tiệc tùng!” mẹ gào lên, nói xong, dường như mẹ đã nhượng bộ,
ngồi xuống ghế, hai tay ôm lấy mặt.

“Đúng 7 giờ”, bố nói, “anh sẽ gọi cho cảnh sát”.

Bố liếc nhìn đồng hồ trên tủ sách, thời gian hiển thị là 4g17. Bố
lại quay nhìn mẹ, mẹ cũng đang nhìn bố, tiếng đồng hồ kêu tích
tắc lớn như tiếng bước chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.