CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 164

“Có lẽ con bé đang ôn bài”, Michael nói, “Thầy sẽ giúp nó theo
kịp tiến trình trong lớp. Đừng quên rằng, nó đã lỡ mất bài một
tuần nay”.

“Cũng 6 giờ rồi, chẳng thầy cô nào dạy học sinh giờ này!”.

“Có lẽ là...”.

“Hơn nữa thầy cô cũng không cho phép nó ôn lại bài đã bỏ, nó bị
đình chỉ học mà!”.

“Pauline, chúng ta đi kiểm tra hàng tồn nhé. Giờ vẫn còn sớm,
cấp III thường... có một số hoạt động ngoại khóa hoặc những
việc khác”.

“Ôi, Thượng đế phù hộ, Michael, anh nghĩ nó đang tập kịch
sao?”.

Anh ghét Pauline nói bằng giọng điệu đó, quá gay gắt cay
nghiệt.

Mãi đến 7 giờ rưỡi họ mới ăn tối. Mọi người chẳng ai nói với ai.
Hai đứa trẻ chỉ khom người mà ăn. Michael chẳng nuốt nổi thứ
gì, hơn nữa cảm giác sợ hãi một lần nữa bao trùm lấy anh.

Vào lúc đó, anh có ý thức được rằng lần này Lindy sẽ biến mất
mãi mãi không? Về sau nhớ lại, anh mới phát hiện mình chỉ là
Gia Cát Lượng sau khi sự việc đã xảy ra, chứ không phải Khổng
Minh đoán chuyện như thần. Anh còn nhớ rất rõ sáng sớm hôm
đó. Cũng giống như lúc Pauline nói khi than oán, anh phải nghi
ngờ chứ, ba lô của cô bé trông rất nặng, chẳng thấy sách đâu,
điều rõ ràng nhất là: lúc nào cô bé cũng đề phòng, tất cả đều là
lời cảnh báo cho anh. Lẽ nào Pauline không nghĩ đến sao? Lẽ ra
trực giác phải mách bảo cô ấy chứ! Michael luôn nghĩ cô rất có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.