CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 169

nhưng sau đó lại bảo không có...”. Với người như thế, Michael
chẳng thể lịch sự nổi, anh bắt đầu tin rằng tất cả cảnh sát đều là
đồ bỏ. Nhưng trước đây họ khẳng định rằng: cô bé sẽ tự động về
nhà thôi. Họ chưa từng nghiêm túc nhìn nhận vụ việc này. Khi
Smoke gởi tấm bưu thiếp cho anh họ nó, trên đó viết: “Chào anh
bạn! Tối qua tụi này cắm trại ở đó đấy”. Micheal thấy cảnh sát đã
quá cẩu thả.

Bố mẹ Smoke chuyển đến Florida, cắt đứt liên lạc với họ. Năm
1963, họ phát hiện đứa con trai thứ hai Clement Anies sống
chung với một cô gái người Puerto Rico ở Chicago. Clement nói
với bố mẹ, sau khi bỏ nhà đi được một tuần, nó đã tan đàn xẻ
nghé với hai người kia - vì tranh chấp về tiền bạc. Nó cũng
không biết Lindy thế nào.

Những ngày tháng của Michael giờ đây đều trở nên rất ảm đạm,
hay nói đúng hơn Michael không còn vui nữa. Khi họp mặt gia
đình hoặc khi thưởng thức món ngon, anh đều nghĩ: giờ Lindy
đang làm gì? Nó vẫn khỏe chứ? Nó có đói không? Có bệnh
không? Nó vẫn còn sống chứ?

Khi nghĩ đến những điều này, bản thân anh cũng giật mình,
nhưng anh vẫn xem những trận đấu bóng rổ, vẫn quan hệ chăn
gối với Pauline, vẫn huýt sáo theo điệu nhạc trong radio.

Những chuyện này làm anh thấy hy vọng tìm lại Lindy càng
mong manh hơn: trong tang lễ của mẹ Pauline, trong lễ khai
trương cửa hiệu mới ở ngoại ô, trong hôn lễ của George và Sally
đều không có bóng dáng của Lindy. Có thể nó nghe được đâu đó
những chuyện này. Dù vậy, anh vẫn bất giác nhìn vào đám
đông. Nhưng chẳng lần nào Lindy xuất hiện, giống như cô bé
chưa từng xuất hiện trong đời họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.