CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 181

này, màu da xem xem với tôi, mắt nâu, tóc đen, nhưng tôi không
biết nó để kiểu tóc gì...”.

“Serenity”. Một người bỗng nói.

Nhất thời Michael chẳng hiểu gì. Anh nhìn cậu bé đứng bên
cạnh người đàn ông đó - một thiếu niên gầy nhom, mặc áo
khoác thắt ngang lưng bằng vải sa-tanh và quần ống loe in hoa.

“Đúng vậy”, người thanh niên cũng đồng ý nói, “là Serenity. Cô
ấy đến chỗ chúng tôi hồi thứ hai”.

Pauline hơi gấp: “Chúng tôi có thể gặp nó không?”. “A, không
được”, người đàn ông nói với giọng nuối tiếc, “e rằng không thể.
Ở đây, mọi người đều không có quan hệ với gia đình”.

“Nếu thế, chỉ gặp một phút thôi cũng không được sao?”, Pauline
van nài.

Michael vội hỏi: “Được không ạ?” anh quay sang nhìn người đàn
ông, người đó cũng bình thản nhìn anh. “Tôi nghĩ các anh
không hiểu”, anh nói, “suốt 7 năm nay chúng tôi mất liên lạc với
con gái. Mãi đến trước hôm qua, thậm chí chúng tôi không dám
chắc nó còn sống hay không. Chúng tôi chỉ muốn gặp nó thôi,
xem nó sống thế nào”.

“Sau đó đưa nó về nhà và giúp nó khỏe trở lại”. Pauline thêm
vào.

Michael quay người về phía họ: “Anh xin em, Pauline, để anh xử
lý chuyện này”. Anh lại nói với người đàn ông đó: “Chúng tôi chỉ
muốn xem thử nó thế nào, nếu nó bằng lòng theo chúng tôi về,
thế thì tốt. Nếu nó không muốn, chúng tôi đành về”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.