CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 219

thơ biết nhường nào! Thậm chí trên mặt Michael cũng lộ vẻ
ngây thơ và bình yên!

“Bố mẹ chẳng biết gì cả”, cô nói, “bố mẹ không ngờ có chuyện
như thế! Không có sự kiện Trân Châu cảng, không có chiến
tranh, bố mẹ cũng không thể gặp nhau, bố mẹ cũng không có
con cái, cháu của bố mẹ lại càng khó tưởng tượng nó sẽ như thế
nào!”.

“Phải đó! Chúc mừng kỷ niệm ngày cưới!”, George xen vào.

“Còn nhớ lúc anh băng vết thương cho em không?”, Pauline hỏi
Michael. “Em thấy lúc đó anh rất tuyệt vời. Giờ đây mỗi lần em
ngửi thấy mùi băng keo đều nhớ đến lúc đó!”.

“Em đội mũ đỏ”, Michael nói, “lúc em tham gia diễu hành, có
một thoáng anh không thấy em, sau đó anh thấy một mảng
màu đỏ hiện ra trước mắt, tựa như tất cả máu đều chảy về huyết
quản anh vậy”.

“Còn cả những lần cãi nhau điên cuồng của chúng ta”, Pauline có
vẻ tươi tỉnh, “một lần em nhảy từ trên đu quay ở khu vui chơi
xuống, vì anh đến dự sinh nhật Katie Vilna mà không dẫn em
theo, còn nhớ không?”.

“Lúc đó đu quay đang quay đấy!”, Michael nói với những người
khác, “Bố mẹ cách mặt đất ít nhất 4 feet (1 feet = 12 inchs =
0.3048m)!”.

“Nhân viên phục vụ sợ hoảng hồn”. Pauline nói tiếp, rồi cười rộ
lên.

“Còn trong khoảng thời gian huấn luyện đặc biệt, anh gởi trả tất
cả thư của em”. Michael nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.