CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 221

“Thú vị thật, chuyện lâu thế, giờ nghĩ lại hệt như ngay trước
mắt!”, cô nói, “Em còn nhớ được từng hàng đinh trên tay vịn của
ghế! Chúng bằng đồng thau, đóng ở đó, nên lúc em sờ tay vào có
cảm giác rất gồ ghề”.

Cô cho anh thời gian nói xen vào, nhưng rất hiển nhiên là anh
không muốn.

“Sau đó anh lính bước đến”, cô nói tiếp, “em nhớ hình như là
một trung tá. Anh ta hỏi: ‘Cô đi một mình sao?’. Em nói: ‘Không,
tôi đang chờ chồng tôi đăng ký phòng!’. Đấy là lần đầu tiên em
dùng từ ‘chồng tôi’ ở chốn công cộng. Bỗng nhiên em phát hiện
anh đứng trước mặt em và đang rất giận. Em đã giải thích rằng
em không cố tình nói thế! Chúng ta vào thang máy, anh vẫn còn
giận, em không ngừng giải thích với anh, cuối cùng cả người
phục vụ cũng tin lời em”.

“Phải”, Michael nói, “hình như là thế”. Cuối cùng anh quay người
lại nhìn cô, “Thậm chí, chúng ta đã đánh nhau ngay đêm tân
hôn”.

“Ồ, nói chính xác hơn không phải là đánh nhau. Nó giống hiểu
lầm hơn, nhưng rồi chúng ta làm lành ngay. Đấy là đêm tân hôn
thú vị! Anh còn nhớ không? Anh yêu!”. Cô hỏi, giờ Pauline rất
vui, cô đã cởi hết chỉ còn chiếc váy lót và chiếc áo lót ren trông
rất gợi cảm.

Nhưng dường như Michael chẳng thấy gì cả. “Nhảy từ trên đu
quay xuống”, anh nói, “chạy đến nhà họ hàng em. Pauline, em
có nghe thấy tối nay chúng ta nói gì không? Em có nghe thấy lời
chúng ta nói không? Trong ký ức của em chỉ có cãi nhau, trước
đây anh chưa từng chú ý đến điều này. Em có thấy vẻ mặt của
các con không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.