CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 222

“Đâu chỉ có cãi nhau, Michael. Trời ạ!” Pauline nói, đồng thời vội
nhớ đến vẻ mặt của các con. Lúc đó chỉ có Michael nhạy bén
quan sát những điều này. “Em đang kể anh băng vết thương cho
em thế nào”, cô nói, “anh kể về chiếc áo đỏ của em...”.

“Anh đã nhắc đến thời khắc hòa bình duy nhất trong đời chúng
ta!”, anh nói.

“Sao?”.

Michael không trả lời, mím chặt môi, ánh mắt anh trông rất u
uất.

Cô đứng xa anh một chút, rồi đặt một tay lên cánh tay anh. “Ồ,
Michael”, cô nói, “Tại sao? Đó không phải sự thật! Chúng ta luôn
sống rất vui vẻ! Khoảng thời gian đó rất lãng mạn, chúng ta
cùng nói ra những lo lắng và sợ hãi trong lòng mình và cười vui
vẻ. Những chuyện đùa hồi các con còn nhỏ, anh nhớ không? Hồi
trước Karen gọi nước ngọt là ‘nước lăng xăng’, thật vui? Chúng
ta cùng chia sẻ đau buồn, những rắc rối Lindy gây ra và lúc đầu
óc mẹ em dần trở nên... những an ủi anh dành cho em. Chúng ta
cãi vã đôi lần thì sao? Em thấy nó chỉ chứng minh chúng ta có
một cuộc hôn nhân tràn đầy sức sống và mãnh liệt! Em thấy đây
là một cuộc hôn nhân rất thú vị!”.

“Chẳng thú vị chút nào”. Michael uể oải nói. Tay cô buông
xuống.

“Chẳng khác gì địa ngục”. Anh lại lầm bầm thêm một câu.

Cô nghe thấy lời anh nói, mong muốn biết bao mình chỉ nghe
nhầm! Anh không thể nói thế. Dù lúc cãi nhau kịch liệt nhất anh
cũng không thể nói thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.