CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 236

Pagan là đứa trẻ rất đáng yêu, làn da màu ô liu, mái tóc đen sáng
bóng như thủy tinh, mắt màu đen láy, Pauline rất yêu nó!
Nhưng đôi lúc nó quá trầm lặng, trong lòng như luôn chôn giấu
điều gì đó, lại thường khép kín bản thân, cô thấy hơi thất vọng.
Thậm chí cô mong nó suy sụp, khóc lóc trong vòng tay của cô,
để cô an ủi nó.

Tối hôm đó, sau khi Pagan lên giường, Michael gọi điện đến. “Em
khỏe không?”, anh lịch sự hỏi.

“Khỏe, cám ơn anh. Còn anh?”, Pauline hỏi.

“Anh vẫn khỏe. Mai khoảng 8 giờ anh đến đón Pagan được
không?”.

“8 giờ, được”. Cô nói. “Vậy tạm biệt em”. “Tạm biệt”.

Cô gác máy.

Giờ cô đã nhớ ra tối hôm đó, cô nói rất nhiều, và còn lớn tiếng
đuổi anh ra khỏi căn nhà này.

Nên anh ấy ra đi! Anh còn lựa chọn nào chứ? Tự nhiên anh ra ở
bên ngoài! Tất cả đều là lỗi tại cô, cô phải tự cứu vãn tình thế
này.

Sáng thứ bảy cô dậy rất sớm, mặc một chiếc áo xanh cổ tròn
mua trong đợt hàng giảm giá. Nhìn trong gương, chiếc áo này
trông quá nổi bật. Thế rồi cô đổi sang mặc quần đen và chiếc áo
rộng màu đỏ tươi. Cô chải tóc, trang điểm, ngắm nghía mình
trước gương hết lần này đến lần khác. Chiếc áo đỏ tươi là ý hay,
chẳng những rất hợp với màu son của cô, hơn nữa còn giúp sắc
mặt cô trông tươi tắn hơn. Đây là màu cô mặc vào lần đầu họ
gặp nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.