CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 246

nhưng đó chỉ là lúc nóng giận nhất thời thôi”.

“Con muốn bố hiểu một số việc, sau 30 năm kết hôn”. George nói
với giọng nặng trịch làm Pauline hơi buồn cười.

Cô nghĩ Michael chắc rất giận, vì cô kể rắc rối của họ với mọi
người.

Giờ cô thấy mình đã sai, cô không nên ví hôn nhân của mình là
một cái cây. Nhưng nó giống gì? Cái gương vỡ nát? Tờ báo xé
rách?

Chủ nhật, Pauline không gọi điện thoại. Cô đến nhà thờ, Michael
không đi với cô như trước nữa. Cô về nhà, ăn trưa, rồi thay một
bộ đồ thoải mái, ra bón phân cho cây đỗ quyên. Người hàng xóm
Mamie Smith vẫy tay với cô, chào: “Cô khỏe chứ?”.

“Tôi rất khỏe!”, Pauline trả lời với giọng vui vẻ.

Tiếp đó cô quét dọn nhà cửa, rồi bỏ những thứ Michael không
mang đi vào một chiếc thùng giấy: số quần áo ở tiệm giặt ủi;
quần áo của anh rải rác ở các tủ, áo thể dục, giày đi tuyết; số giấy
anh để trên bàn vào tối hôm đó; còn có trứng gà, chanh, tương
đậu phộng, hambuger... Cô bỏ đồng tiền anh để trong đĩa vào túi
mình, trông có vẻ đắc ý, tựa như cô may mắn lấy lại được thứ lẽ
ra thuộc về mình.

Đó không phải chiếc thùng to, bởi vì quần áo của đàn ông đơn
giản hơn phụ nữ nhiều. Thử nghĩ xem, nếu cô dọn đi, cô có bao
nhiêu đồ đạc chứ! Khi nghĩ đến căn hộ mới của Michael, cô rất
đau lòng, chỉ có những vật dụng cơ bản nhất và một tủ áo, ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.