CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 354

Anh không trả lời, đưa cô qua sảnh trước.

Đến phòng khách, George mở đèn, Lindy ngồi trên chiếc ghế
thuộc da, sau đó anh nhấc ống nghe. Đây là chiếc điện thoại kiểu
mới nhất, có chức năng quay số tự động, nhưng George lại mù
tịt về mấy chức năng này. Ngược lại, Sally rất thành thạo, thậm
chí còn cài đặt sẵn tất cả cho George. Anh chỉ cần nhấn một nút
thì có thể gọi điện thoại. Trước mặt Lindy, anh thấy dùng điện
thoại như thế cứ như là đang khoe của: nhìn xem, chí ít em có
the liên lạc với con chị mà chẳng tốn chút sức lực! Thực tế,
người giữ liên lạc thường xuyên với mọi người trong nhà không
phải anh mà là Sally. Dù thế nào, điện thoại đã kết nối, hơn nữa
chính Pagan nghe máy. George cố gắng làm giọng mình nghe có
vẻ thân thiết và tự nhiên. “Chào, Pagan, cậu đây”.

“Cậu George? Chuyện gì thế ạ?”.

Với người nhà Anton, điện thoại luôn hàm nghĩa tin xấu, qua
nỗi lo lắng trong giọng nói của Pagan có thể hiểu rõ điều đó. Có
lẽ tin Pauline qua đời làm họ có ác cảm với điện thoại. Thế rồi
George cố tình giảm chậm tốc độ nói lại: “Ồ, không, không có gì,
thật ra cũng chẳng phải chuyện gì to tát. Nói thế dường như
chẳng mấy thích hợp, nhưng...”.

George nghe tiếng nhịp tim đập thình thịch của mình. Còn
Lindy, ngồi trên ghế siết chặt xách tay, cô trông căng thẳng đến
nỗi tay lộ rõ những đường gân xanh.

“... Cậu có chuyện này muốn nói với cháu, có lẽ là cháu sẽ bất
ngờ”. George nói tiếp: “Ơ, chắc giờ cháu không đoán được ai
đang ngồi đối diện với cậu”.

“Mẹ cháu”. Pagan bình thản nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.