CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 51

Anh còn để ý thấy Pauline không hề nhắc đến chiếc bánh sinh
nhật của cô. Đó là chiếc bánh kem sô-cô-la.

Eustace từ trong kho bước ra, anh ta vừa đi vừa đếm trứng gà
trong thùng. Anh đặt thùng trứng gà cạnh bên tủ lạnh, sau đó
thẳng người vươn vai, dùng tay đấm vài cái vào lưng. “Chắc
tuyết sắp rơi rồi”, anh nói, “xương cốt tôi cứ đau nhức suốt”.

“Phải đó, hông của tôi cũng đau dữ dội”. Michael nói với anh.

“Chuẩn bị hàng cho bà Dubrowski xong chưa?”.

“Ngoài những thứ ghi trên phiếu mua hàng, còn thiếu nhiều
đấy”.

Thế là Eustace lại quay người đếm trứng gà. Giờ thực phẩm
trong cửa hiệu đều đựng trong một cái túi vải bố giống loại của
người bán báo vác trên lưng, có một dây vải vắt chéo trước ngực
tựa như dải đạn. Eustace bảo anh ta lớn tuổi rồi, không đạp nổi
chiếc xe chất đầy hàng hóa để đi đưa hàng, nên mới nghĩ ra cách
này. Eustace đặt túi bố lên vai, đi ra cửa. Ngay lúc đó bà Serge
bước vào. “Chào buổi sáng, Eustace! Chào buổi sáng, Michael!”,
bà vừa chào vừa tránh sang một bên cho Eustace đi qua.

“Chào buổi sáng, bà Serge”, Michael vừa đáp vừa đứng dậy đi lấy
cây nạng. “Bên ngoài chắc lạnh lắm?”.

“A, phải đó, với tôi thì rất lạnh”. Bà vừa trả lời, vừa kéo mạnh cổ
áo khoác. Thật ra, bà sang từ nhà bên cạnh, chắc chắn bà chưa
thấy lạnh nên mới bước vào trong cửa hiệu này. Dường như
Michael phát hiện mọi người phụ nữ hình như đều muốn trò
chuyện. “Dạo gần đây mẹ cậu thế nào?” bà hỏi, “Pauline vẫn
khỏe chứ? Bé Lindy sao rồi?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.