CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 53

Đúng vậy, anh biết rõ mình không nên oán thán nữa. Nếu đổi lại
là mình, chẳng ăn được gì sẽ thế nào? Cộng thêm cả việc mang
thai, lại còn những chuyện phức tạp khác của phụ nữ.

Nhưng điều làm anh không biết được là nỗi buồn của Pauline,
có bao nhiêu phần là do ốm nghén, bao nhiêu phần là do tình
cảm vợ chồng nảy sinh vấn đề? Chà, phụ nữ thật khó đoán, mà
anh lại chẳng có chút kinh nghiệm! “Mình nói những gì? Làm
những gì? Cô ấy thấy sao trước hành vi và lời nói của mình?”.
Lúc nào anh cũng cứ hỏi lòng như thế. Những người đàn ông
khác có từng gặp vấn đề tương tự không? Anh có thể tìm ai đó
tâm sự không? Nếu anh thay đổi, vợ anh sẽ vui hơn bây giờ
không?

Lúc đầu khi họ gặp nhau, gương mặt Pauline luôn xuất hiện
lúm đồng tiền và luôn nghe thấy tiếng cười trong trẻo của cô ấy!
Anh luôn tin cô là người vui tươi. Vào lần hẹn hò đầu tiên, cô
từng tin tưởng đặt tay mình vào tay anh. Những ngón tay thon
dài mịn màng của cô áp sát vào lòng bàn tay to lớn của anh. Và
lúc đó, anh từng nghĩ rằng ít nhất phải mất mấy tuần mình mới
có thể thân mật với cô như thế. Thậm chí anh còn mong muốn
xảy ra một số việc nguy hiểm - ví dụ một chiếc xe hơi mất kiểm
soát bỗng nhiên xông thẳng về phía họ - như thế anh có thể trở
thành người bảo vệ cho cô.

Nhưng chẳng bao lâu sau đó, anh liên tiếp phạm sai lầm và
không hề phủ nhận điều này. Chẳng hạn, lần đó anh hẹn gặp
Pauline trong buổi tiệc, nhưng không đi đón cô. Thật ra, anh
làm thế chỉ vì nghĩ cho cảm nhận của mẹ. Anh biết chuyện đó
mình đã sai, sai vô cùng, và việc Pauline không xuất hiện trong
buổi tiệc cũng hoàn toàn chính xác. Anh ý thức ngay được điều
này - bỗng nhiên anh thấy mình chẳng giống một người đàn
ông mạnh mẽ, mà là một kẻ nhát gan. Suy nghĩ này làm anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.