CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 55

“Tôi sẽ nói lại với cô ấy, cám ơn bà Piazy”.

“Đừng lo nữa, Michael. Cậu không gạt được tôi đâu! Trông mặt
cậu dài sọc ra thế! Tôi biết cậu đang khổ não vì cô ấy! Nhưng,
hãy tin lời tôi, cô ấy sẽ khỏe lại thôi”.

“Vâng, cám ơn bà Piazy”.

“Hai người thật lòng yêu nhau mà”. Bà lại nói.

Khi bỏ tay vào túi tìm tiền lẻ, bà nhìn Michael mỉm cười, nụ cười
ấm áp và đầy khoan dung.

Buổi trưa, Michael lại đi tìm Eustace, anh chàng da đen đó đã
giao hết hàng, đang bận rộn trong kho. “Eustace?”, anh gọi, “Anh
có trong đó không?”.

“Tôi ở đây”.

“Tôi lên ăn cơm đây”.

“Được”, Eustace đáp, vừa chui ra từ sau một thùng cải muối,
một tay thô ráp của anh cầm một miếng sandwich tự nướng ở
nhà đang ăn dở dang.

Michael nói: “Ơ, hay tôi chờ anh ăn xong rồi mới đi?”. “Không
cần đâu, thưa anh”.

Thật ra, ý Michael là không muốn Eustace ăn trước mặt khách,
dù sao anh tuyệt đối không được làm thế. Nhưng anh lại không
biết nói sao với Eustace. Sự thật là anh không muốn người giúp
việc cho nhà mình có hành động thế. Trước thời chiến, nhà anh
chưa từng thuê ai. Chỉ trong thời gian anh đi lính, mẹ anh mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.