CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 71

lên trong một môi trường lộn xộn, không ngăn nắp. Chúng cần
sự ngăn nắp và sạch sẽ tuyệt đối.

Anh nghe tiếng mẹ bước ra từ nhà vệ sinh, chần chừ một lúc ở
hành lang, rồi trở về phòng ngủ của bà. Có lẽ vì mang đôi dép
dày và nặng, bước chân của bà nghe chậm chạp lạ thường. Anh
nghĩ, mình nên đến phòng mẹ chúc bà ngủ ngon. Anh lại nghe
tiếng khóa cửa phòng. Âm thanh đó như chứa đầy sự trách móc
và bất lực.

Tấm chăn của Lindy do Pauline may hồi mang thai, cô dùng chỉ
len màu vàng nhạt viền đường biên trên miếng vải sa tanh
vàng. Vì cô cho rằng trước khi đi vào giấc ngủ, trẻ con đều thích
sờ những ngón tay nhỏ xinh lên thứ gì đó trơn mịn. Cô có chút
kiến thức về mặt này. Cô biết những đứa trẻ mới chào đời rất sợ
mình sẽ bị tổn thương, nên cứ cuộn tròn người như cuốn chả
giò; cô biết âm thanh mà trẻ con thích - chúng thích tiếng động
có âm cao hơn, nhưng không thích tiếng la hét; cô còn biết động
tác đung đưa trẻ nằm ngang có thể tạo hiệu quả an ủi, còn đung
đưa lên xuống sẽ làm cứng cơ bắp của chúng.

Michael chẳng biết cô học những thứ này từ đâu, thậm chí anh
nghi ngờ cô chưa từng học - đấy chỉ là ý nghĩ của riêng cô.

Anh đặt tấm chăn xếp cẩn thận lên giường Lindy, rồi đặt con
ếch xanh ở đầu giường cho ngay ngắn lại. Đó là đồ chơi thuở nhỏ
của Pauline, trông đã bạc màu, lớp lông bên ngoài nhẵn trụi vì
thường bị sờ, điều này cho thấy nó từng được yêu quý biết bao.
Miệng con ếch may bằng chỉ, nhưng một bên bị đứt đường may,
biến nó thành con ếch vểnh môi cười ngây ngô. Chân phải của
nó cũng được may lại bằng chỉ xanh màu nhạt.

Pauline là người thích ôn lại kỷ niệm xưa đồng thời rất tiết
kiệm. Mãi đến giờ cô vẫn còn giữ con dế làm bằng thiếc. Đấy là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.