CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 75

Cùng lúc đó, Pauline đang khiêu vũ với những anh lính khác, thì
thầm to nhỏ với các bạn nữ, trang điểm trước gương. Anh khao
khát được sống an nhàn vui vẻ như cô biết bao, đôi lúc anh lại
nghĩ việc nhập ngũ là một sai lầm do cô gây ra. Nói đúng hơn,
đấy không phải lỗi, mà là ảnh hưởng của cô. Sự ảnh hưởng lớn
nhất đó chính là ánh mắt nhiệt tình và tràn đầy hy vọng của
Pauline. Không, nên loại bỏ suy nghĩ này, đàn ông phải chịu
trách nhiệm với quyết định của mình.

Anh không ngừng nói thế với bản thân, nhưng càng ngày anh
càng chán ghét cuộc sống trong quân đội. Những con bọ trên bãi
tập không ngừng cắn họ; khi vị sĩ quan nói dài dòng, tay các anh
lính phải cầm vũ khí đứng yên một chỗ, thời gian trôi qua, vũ
khí ngày càng trở nên nặng nề; thậm chí cả gió rét trong trời
đông giá lạnh và anh chàng Connor giường bên cứ ngáy suốt
cũng làm anh phát điên. Một đêm nọ, sau 8 ngày, cuối cùng
Pauline cũng viết thư cho anh. Nhưng thư lại nhắc đến một
thượng úy “khéo đối nhân xử thế” nói giọng Boston. Michael
nhảy phắt xuống giường, không ngừng gào thét “Dừng lại! Dừng
lại! Dừng lại!” sau đó túm lấy gối, đè mạnh lên mặt Connor, ba
anh lính mới đến kéo anh ra. Connor ngồi dậy, sửng sốt trừng
mắt nhìn anh, mặt đầy vẻ nghi hoặc. Michael hai tay ôm mặt
ngồi xuống giường mình.

Sau lần đó, mọi người xung quanh đều cố tình lẩn tránh anh.
Trong trại huấn luyện tân binh, anh vốn không có bạn bè, một
số ít những người bạn xã giao với anh cũng bắt đầu dần xa lánh.
Cấp trên theo dõi Michael sát sao, Connor không ngừng nắm bắt
cơ hội gây rắc rối cho anh - “bất cẩn” đánh đổ tách cà phê của
anh, hoặc cố ý đẩy anh ra khỏi hàng ngũ. Không bao lâu sau, vào
một lần tập huấn trong rừng, súng của Connor cướp cò, bắn
trúng mông trái của Michael. Sau sự việc đó, có người cho rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.