CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 262

- Ông bà thành hôn với nhau có được lâu không? Bà bỏ quá

cho những câu hỏi của tôi, vì tôi đã vắng mặt ở vùng này quá
lâu.

- Hai tháng, - Scarlett miễn cưỡng đáp.
- Quả là một bi kịch, - cái giọng thanh thoát của Butler tiếp

tục.

Ôi, quỷ bắt hắn đi, Scarlett rủa thầm, hung tợn. Nếu hắn là

bất kỳ người nào khác trên đời, thì rất đơn giản, mình chỉ việc
lạnh lùng bảo hắn đi đi cho rảnh mắt. Song hắn lại biết rõ
chuyện mình với Ashley và biết mình không yêu Charles.
Thành thử mình bị trói tay. Nàng lặng thinh, mặt vẫn nhìn
xuống chiếc quạt.

- Và đây là lần đầu tiên bà trở lại chốn giao tế?
- Tôi biết là điều này có vẻ thật kỳ cục, - nàng vội giải thích, -

nhưng hai chị em McLure được phân công đứng quầy này, bất
chợt có việc phải đi xa, không còn ai khác, thành thử Melanie và
tôi phải…

- Vì Đại Nghĩa, không có sự hy sinh nào là quá lớn.
Chà, bà Elsing cũng đã nói y như thế nhưng khi bà ấy nói,

nghe nó khác kia. Những lời dữ dằn dâng lên môi Scarlett,
nhưng nàng kìm lại. Nói cho cùng, nàng đến đây đâu phải vì Đại
Nghĩa, mà vì chán ngồi nhà quá rồi.

- Xưa nay tôi vẫn nghĩ, - chàng tư lự nói, - rằng cái tục lệ để

tang, cái tục lệ giam những người phụ nữ trong màu áo đen
suốt quãng đời còn lại của họ và cấm họ không được vui chơi
bình thường, thật cũng dã man chả kém tục xati

[2]

của Ấn Độ.

- Xeti

[3]

ư?

Chàng cười rộ làm nàng ngượng đỏ mặt về sự dốt nát của

mình.

Nàng chúa ghét những ai dùng những từ nàng không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.