CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 123

hồng dại, bao quanh là những đóa violet dại phơn phớt tía. Ở
những quả đồi có rừng cây mé trên sông, hoa sơn thù du trải ra
lấp lánh trắng xóa như thể tuyết còn lưu luyến đám cây xanh.
Nhưng cây táo dại đang độ khai hoa xoè những chồi búp tưng
bừng khoe màu, từ sắc trắng mong manh đến độ hồng thắm
nhất và dưới những hàng cây lọc nắng rớt lốm đốm trên những
quả thông, lớp kim ngân hoa tạo thành một tấm thảm sặc sỡ
các màu đỏ thắm, da cam và hồng. Thoảng trong gió một mùi
hương hoang dã của cây rừng và thế giới thơm như một món ăn
ngon lành.

“Cho đến lúc chết mình sẽ vẫn nhớ ngày hôm nay đẹp biết

chừng nào” Scarlett nghĩ thầm. “Biết đâu chả là ngày cưới của
mình!”.

Và, lòng rạo rực, cô hình dung mình cùng Ashley phóng

ngựa vun vút qua vùng hoa lá mỹ lệ này ngay chiều nay, hoặc
dưới ánh trăng đêm nay, hướng về phía Jonesboro tìm tới một
cha đạo. Dĩ nhiên, cần phải có một linh mục ở Atlanta làm lễ
cưới lại, song đó là chuyện bà Ellen và ông Gerald phải lo. Cô hơi
nao núng tí chút khi hình dung bà Ellen mặt bệch ra vì tủi nhục
khi nghe tin con gái mình trốn nhà đi theo chồng chưa cưới của
một cô gái khác, nhưng cô biết là bà Ellen sẽ tha thứ khi bà thấy
cô hạnh phúc. Và ông Gerald sẽ mắng mỏ, quát tháo, song ông
hẳn sẽ vui mừng khôn xiết được thông gia với gia đình Wilkes
mặc dầu hôm qua ông bảo là không muốn cô lấy Ashley.

“Những chuyện ấy để mình cưới xong sẽ lo sau”, cô nghĩ, khi

quyết gạt mọi lo lắng khỏi đầu óc.

Trong ánh nắng ấm này, giữa tiết xuân này, với những ống

khói của trại Mười hai Cây Sồi đã bắt đầu hiện ra trên ngọn đồi
bên kia sông, thật không thể cảm thấy gì khác ngoài một niềm
vui rộn ràng.

“Mình sẽ sống ở đó đến trọn đời, mình sẽ thấy năm mươi lăm

mùa xuân như thế này, có khi còn hơn thế nữa, mình sẽ kể cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.