CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 125

đi nhồi vào đầu nó những ý vẩn vơ.

- Được, mày cứ đi mà đưa chuyện ba láp, xem tao có cần

không nào, - Scarlett đáp. - Mày muốn kìm giữ con bé, bởi vì
mày biết trong vòng một năm nữa, nó sẽ xinh đẹp hơn mày.

- Hôm nay, các cô liệu mà giữ mồm giữ miệng nói năng cho

lịch sự kẻo tôi cho ăn roi đấy, - ông Gerald cảnh cáo. Im nào!
Hình như ta nghe thấy tiếng xe ngựa. Chắc là gia đình Tarleton
hay Fontaine đây.

Khi họ tới gần chỗ gặp con đường ngang từ đồi cây đổ xuống,

nối liền ấp Mimosa với đồn điền Ngọn Đồi đẹp, tiếng vó ngựa và
bánh xe lọc cọc trở nên rõ hơn, và những giọng nữ lanh lảnh
tranh luận vui vẻ vang lên sau màn cây. Ông Gerald đi đầu, hãm
ngựa lại và ra hiệu cho Toby dừng xe ở chỗ hai con đường giao
nhau.

- Đấy là phái nữ nhà Tarleton, - ông thông báo cho các con

gái của mình, bộ mặt hồng hào tươi rói lên, vì ngoài bà Ellen ra,
không có phu nhân nào ở hạt này được ông mến hơn bà
Tarleton tóc đỏ. - Mà lại chính bà Tarleton đích thân cầm cương.
Chà, đây mới là một phụ nữ khéo tay điều khiển ngựa chứ!
Những bàn tay nghẹ tựa lông chim, cứng cáp như thiết bì, mà
vẫn xinh xắn khiến ai cũng muốn hôn. Đáng tiếc là các con chả
đứa nào có được đôi bàn tay như thế, - ông nói thêm, đưa mắt
nhìn các cô con gái, vừa âu yếm vừa có ý chê trách, - Careen thì
sợ súc vật, Sue thì hễ sờ đến cương ngựa là cứng tay lại, còn cô,
mèo con...

- Dù sao đi nữa thì con cũng chưa bao giờ bị ngựa quật, -

Scarlett công phẫn nói. - Còn bà Tarleton thì lần đi săn nào cũng
ngã lộn nhào.

- Và gãy xương quai xanh như một trang nam nhi, - ông

Gerald nói. - Không ngất xỉu mà cũng chẳng làm rối lên. Nhưng
thôi, không nói chuyện đó nữa vì bà ấy đến đây rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.