CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 1315

trái tim nàng, bỗng mất hết vẻ đẹp rực rỡ và cái ngọt ngào man
mác của hoài niệm bỗng trở nên đắng như mật.

“Lẽ ra mình không nên để chàng khiến mình ngoái nhìn lại

quá khứ “, nàng tuyệt vọng tự nhủ. “Mình đã có lí do khi quyết
tâm không ngoái nhìn lại sau lưng. Cái đó chỉ mang lại đau đớn
và vò xé con tim đến độ không còn làm được gì khác ngoài việc
quay nhìn về quá khứ. Đó là sai lầm của Ashley. Chàng không
còn có thể nhìn về phía trước nữa. Chàng không thấy được hiện
tại, chàng sợ tương lai, cho nên chàng quay nhìn về dĩ vãng.
Trước đây, mình không hiểu điều đó. Trước đây, mình không
hiểu Ashley. Ôi, Ashley, anh yêu, anh không nên quay nhìn dĩ
vãng! Cái đó có ích gì? Lẽ ra em không nên để anh dụ em ôn lại
chuyện ngày xưa mới phải. Đó, điều gì đã xảy ra khi ta quay
nhìn về hạnh phúc đã qua: đau đớn, tan nát lòng, bất mãn”.

Nàng đứng dậy, tay vẫn nằm gọn trong tay chàng. Nàng phải

đi thôi. Nàng không thể lưu lại đây mà nghĩ về những ngày xa
xưa, mà nhìn mặt chàng mệt mỏi, buồn rười rượi và ảm đạm
như lúc này.

- Từ bấy đến nay, chúng ta đã đi một chặng đường dài, nàng

nói, cố giữ giọng khỏi run và khắc phục cái cảm giác tắc nghẹn
nơi cổ họng. Dạo ấy, chúng ta nuôi những hoài vọng thật đẹp,
anh nhỉ.

Rồi nàng nói tiếp thật nhanh, liền một hơi.
- Ôi, Ashley, không có gì diễn ra như chúng ta chờ đợi. Chúng

ta nhận những gì đến với chúng ta và phải tạ ơn trời đất là sự
tình đã không đến nỗi xấu hơn.

Tim nàng đột nhiên tê dại vì đau đớn, vì mệt mỏi khi nghĩ

đến chặng đường dài đã vượt qua từ dạo ấy. Vụt hiện lên trong
tâm trí nàng hồi ức về cô thiếu nữ Scarlett O’Hara thích có
những chàng trai đeo đuổi, thích diện áo đẹp và định bụng đến
một ngày kia thư nhàn, sẽ trở thành một đại phu nhân như bà
Ellen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.