CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 1325

CHƯƠNG LIV

T

rở lại phòng riêng, yên trí không còn gì đe dọa, Scarlett gieo

mình xuống giường, chẳng buồn để ý đến chiếc áo dài đẹp có
vân sóng với kiểu xếp nếp thành búi sau lưng cùng những bông
hồng bằng nhung. Trong một lúc, nàng chỉ có thể nằm yên và
nhớ lại lúc đứng giữa Melanie và Ashley, chào đón khách. Ôi,
khinh khủng! Nàng thà đối mặt với bọn lính của Sherman lần
nữa còn hơn lập lại cái kì tích này! Lát sau, nàng vùng dậy khỏi
giường và bứt rứt đi đi lại lại trên sàn, vừa đi vừa cởi quần áo.

Sự căng thẳng đến giờ mới thấm và nàng bắt đầu run.

Những chiếc cặp tóc tuột khỏi tay nàng rơi xuống sàn kêu tanh
tách và khi thử chải đầu như thường lệ, nàng đập sống bàn chải
vào thái dương, đau điếng. Hàng chục lần nàng rón rén ra cửa
nghe ngóng, những tiếng động ở dưới nhà, nhưng tầng dưới im
lìm như một cái huyệt tối.

Rhett đã cho xe đưa nàng về một mình khi cuộc tiếp tân kết

thúc và nàng tạ ơn Chúa về sự hoãn án này. Rhett chưa về. Đội
ơn Chúa, chàng chưa về nhà. Đêm nay, nàng không thể giáp mặt
chàng khi mà nàng đang xấu hổ, run rẩy, sợ hãi như thế này.
Nhưng chàng đang ở đâu? Chắc ở nhà ả đó. Lần đầu tiên,
Scarlett thấy mừng là có một người như Belle Watling. Mừng vì
có một nơi khác ngoài ngôi nhà này để Rhett tạm trú đến khi
tâm trạng đằng đằng sát khí của chàng qua đi. Kể ra mừng vì
chồng mình ở nhà một ả gái điếm thì cũng bậy thật song nàng
không làm sao khác được. Thậm chí nàng có thể gần như mừng
rỡ đón tin chàng chết nếu như vậy có nghĩa là nàng sẽ không
phải gặp chàng đêm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.