CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 1328

những con thú phủ phục im lìm. Trên chiếc khay đặt trên bàn,
những chiếc cốc vây quanh một bình rượu mở nút.

- Ngồi xuống, chàng vừa theo nàng vào vừa nói cộc cằn.
Lúc này, một nỗi sợ hãi thuộc dạng khác xâm chiếm Scarlett,

một nỗi sợ hãi khiến mối lo phải giáp mặt chàng trở nên tẹp
nhẹp không đáng kể. Chàng có vẻ như một người xa lạ, ăn nói,
hành động lạ hoắc. Đó là một chàng Rhett cục cằn nàng chưa
từng thấy bao giờ. Chưa một lần nào, kể cả trong những lúc
thân mật nhất, chàng cũng ngọt ngào và châm biếm, và thường
thường rượu chỉ làm đậm thêm những nét ấy. Mới đầu, điều đó
làm nàng khó chịu và nàng đã thử phá vỡ cái vẻ hờ hững ấy,
nhưng chẳng bao lâu, nàng đi đến chỗ chấp nhận nó như một
điều rất thuận tiện. Đã bao năm, nàng vẫn nghĩ rằng chàng
chẳng coi cái gì là quan trọng lắm. Nhưng giờ đây, ngồi trước
mặt chàng, cách một cái bàn, nàng thắt ruột nhận ra rằng có
một cái gì hệ trọng đối với chàng, thậm chí rất hệ trọng.

- Chẳng có lí do gì khiến cô phải nhịn cốc rượu trước khi đi

ngủ, dù tôi có mất dạy đến mức dám ở nhà, chàng nói. Tôi rót
cho cô nhé.

- Tôi không định uống, nàng cứng cỏi nói. Tôi nghe thấy

tiếng động nên lần xuống...

- Cô chẳng nghe thấy gì cả. Hẳn cô đã không xuống nếu cô

nghĩ là tôi đã về. Tôi đã ngồi đây và lắng nghe cô đi đi lại lại rầm
rập trên sàn gác. Cô hẳn rất cần uống một cốc. Uống đi nào.

- Tôi không...
Chàng cầm lấy bình rượu, rót đầy một cốc, đầy rớt cả ra

ngoài.

- Uống đi, chàng vừa nói vừa dúi cốc rượu vào tay nàng. Cô

đang run hết cả người kìa. Ồ, đừng có điêu. Tôi biết cô vẫn uống
lén, tôi còn biết cô uống bao nhiêu nữa kia. Ít lâu nay, tôi đã
định bảo cô thôi đừng khéo vờ nữa và cứ uống công khai đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.