CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 1329

hoàng nếu cô muốn uống. Cô tưởng tôi phản đối việc cô thích
uống rượu sao?

Nàng cầm lấy chiếc cốc ướt nhèm, thầm rủa chàng. Chàng

đọc thấu ý nghĩ nàng như đọc sách, xưa nay bao giờ chàng cũng
đọc thấu tim gan nàng và chàng là người duy nhất trên đời mà
nàng muốn giấu những ý nghĩ thật của mình.

- Tôi đã bảo uống đi.
Nàng nâng cốc và đưa phắt lên uống cạn, không gập cổ tay,

đúng như cách ông Gerald ngày xưa. Nàng uống gọn một hơi
trước khi kịp nghĩ rằng cái động tác đó thật thành thạo và khó
coi. Điều đó không lọt khỏi mắt Rhett và khóe miệng chàng kéo
rệch xuống.

- Ngồi xuống. Ta sẽ bàn luận trong gia đình về cuộc tiếp tân

lịch sự ta vừa mới dự, sẽ thú vị đấy.

- Anh say rồi, nàng lạnh lùng nói, tôi đi ngủ đây.
- Tôi rất say và tôi dự định sẽ say nữa trước khi kết thúc tối

nay. Nhưng cô chưa đi ngủ được... chưa được đâu. Ngồi xuống.

Giọng chàng vẫn còn sót lại cách phát âm kéo dài và thờ ơ

quen thuộc, nhưng đằng sau lời chữ, nàng cảm thấy có cái gì
hung tợn đang nung nấu, sắp bùng ra tàn bạo như một nhát roi
quất. Nàng còn đang phân vân chưa biết nên thế nào thì chàng
đã đến bên, nắm chặt cánh tay nàng đến phát đau. Chàng khẽ
vặn lại một cái và nàng vội vàng ngồi xuống, thốt một tiếng kêu
đau khe khẽ. Bây giờ thì nàng sợ, sợ đến mức chưa từng thấy
trong đời. Khi chàng cúi về phía nàng, nàng thấy mặt chàng
sầm tối, bừng bừng và đôi mắt vẫn long lanh ghê rợn, đôi mắt
chứa chất trong chiều sâu một cái gì mà nàng không nhận ra
được, không hiểu nổi, một cái gì còn mạnh hơn, sâu hơn sự giận
dữ hoặc đau đớn, một cái gì dồn thúc chàng dữ dội đến nỗi độ
đôi mắt ấy đỏ rực lên như hai hòn than. Chàng cúi nhìn nàng
hồi lâu, lâu đến nỗi luồng mắt thách thức của nàng đâm dao
động và gằm xuống, thế rồi chàng ngồi phịch xuống một chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.