bà ăn, mặc và khiến bà có thể cất cao đầu trong xã hội Atlanta.
Và từ khi Scarlett tái giá và dọn sang nhà riêng của mình, nàng
là hiện thân của sự hào phóng đối với bà. Còn tay thuyền trưởng
Butler vừa dễ sợ vừa đầy sức quyến rũ ấy... thường thường sau
khi anh ta cùng Scarlett đến thăm, bà Pitty lại thấy những túi
tiền mới toanh đầy giấy bạc trên chiếc bàn chân quì của mình,
hoặc những chiếc mùi soa đăng ten thắt nút gói những đồng
tiền vàng, được bỏ lén vào hộp đồ khâu từ lúc nào không biết.
Rhett bao giờ cũng thề là không biết gì về chuyện ấy và rất lỗ
mãng kết tội bà có một người thầm yêu trộm nhớ. Người đó,
anh ta thường khẳng định, chính là cụ cố Merriwether rậm ria.
- Phải, bà Pitty nợ Melanie tình yêu thương, nợ Scarlett sự an
toàn, còn India thì bà nợ gì? Chẳng nợ gì hết, trừ một điều là sự
có mặt của India khiến cho bà khỏi phải rứt bỏ cuộc sống thú vị
và tự quyết định lấy mọi sự cho mình. Như vậy thì thật là buồn
và quá, quá thô tục, và bà Pitty vốn cả đời chưa bao giờ quyết
định một điều gì, đành chỉ để mặc mọi sự cứ tiếp tục như cũ và
kết quả là mất bao nhiêu thì giờ khóc ròng, không ai an ủi.
Rốt cuộc một số người hoàn toàn thành tâm tin rằng Scarlett
vô tội, không phải vì đức hạnh cá nhân của nàng, mà vì Melanie
tin là thế. Một số, mặc dầu trong bụng vẫn chưa tin hẳn, vẫn tỏ
ra lịch sự với Scarlett và đi lại thăm nàng vì họ yêu quí Melanie
và muốn giữ tình cảm của nàng. Những người về phe India gặp
Scarlett chỉ cúi chào lạnh lùng và một số ít công nhiên lờ nàng
đi. Những người này làm cho Scarlett vừa ngượng vừa tức điên,
nhưng nàng hiểu rằng nếu không có sự bênh vực và hành động
nhanh chóng của Melanie, cả thành phố hẳn đã ra mặt chống lại
nàng và nàng đã trở thành một kẻ bị xã hội ruồng bỏ.
1. Nữ thần của hài kịch và thơ đồng quê.