CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 1371

nhòe đi, nghẹn lại, khi vang lên bên tai nàng quá rành rõ,
những lời thú tội và tự sỉ nhục gay gắt, chua chát, kể về những
điều nàng chưa từng nghe thấy ai thổ lộ, kể cả người cùng giới,
những điều bí mật khiến nàng nóng bừng má e thẹn và lấy làm
may là chàng đang gục đầu xuống không trông thấy.

Nàng vỗ vỗ đầu chàng như thể đối với bé Beau và nói:
- Thôi, thuyền trưởng Butler, anh không nên kể cho em nghe

những điều đó! Lúc này anh không bình thường, đứng nói nữa!

Nhưng giọng chàng vẫn tiếp tục như một dòng thác dữ trào

tuôn và chàng níu lấy áo nàng như thể đó là hi vọng cuối cùng
của đời mình.

Chàng tự kết tội mình về những việc mà nàng không hiểu

nổi, chàng lẩm bẩm nhắc tên Belle Watling rồi vừa lắc nàng
thật mạnh vừa kêu lên:

- Tôi đã giết Scarlett, tôi đã giết cô ấy. Cô không hiểu gì cả. Cô

ấy không muốn có đứa bé này và...

- Anh phải im đi! Anh quẫn trí rồi! Không muốn có con!

Chao, tất cả phụ nữ đều muốn....

- Không! Không! Cô thì muốn có con, nhưng Scarlett lại

không muốn. Không muốn có con với tôi...

- Anh đừng nói nữa!
- Cô không hiểu. Scarlett không muốn có con và tôi đã ép cô

ấy. Cái... cái thai này... là lỗi tại tôi, quỉ bắt tôi đi. Chúng tôi đã
không ngủ chung phòng từ...

- Im, thuyền trưởng Butler! Ai lại nói....
- Bữa ấy tôi say, tôi phát rồ và tôi muốn xúc phạm cô ấy... vì

cô ấy đã xúc phạm tôi. Tôi muốn... và tôi đã làm... nhưng cô ấy
không cần tôi. Cô ấy không bao giờ thèm đến tôi. Xưa nay, cô ấy
không bao giờ màng đến tôi và tôi đã cố... tôi tìm mọi cách và...

- Ôi, em xin!
- Và mãi đến hôm kia tôi mới biết cô ấy có mang... thì cô ấy

lại ngã. Cô ấy không biết tôi ở đâu để viết thư báo tin... nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.