CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 1432

Mắt Ashley chợt bừng tỉnh, đau đớn.
- Melanie chẳng nói cho ai biết, nhất là với chị, Scarlett ạ,

Melanie sợ chị mắng. Melanie định chờ ba… chờ đến khi chắc
chắn là không sao, rồi mới cho tất cả đều bị bất ngờ và cười giễu
các bác sĩ thật lầm to. Và cô ấy sung sướng biết mấy. Chị biết
Melanie yêu trẻ như thế nào đấy… cô ấy thèm một đứa con gái
biết bao. Mọi sự đều rất đẹp cho đến… thế rồi, đùng một cái.

Cửa buồng Melanie lặng lẽ mở và bác sĩ Meade bước ra hành

làng, đóng cửa lại sau lưng. Ông đứng một lúc, bộ râu bạc xòa
trên ngực, và nhìn bốn người đột nhiên sững ra như tượng.
Cuối cùng, ông dừng mắt lại ở Scarlett. Khi ông tiến lại về phía
nàng, nàng thấy trong mắt ông có cả đau buồn lẫn khinh ghét
và con tim hãi hùng của nàng bỗng ngập tràn một cảm giác
phạm tội.

- Vậy là cuối cùng cô đã đến đây, ông nói.
Nàng chưa kịp đáp, Ashley đã tiến về phía cánh cửa đóng.
- Ông chưa được vào, ông bác sĩ nói. Bà ấy muốn nói chuyện

với Scarlett trước.

- Thưa bác sĩ, India nói, đặt tay lên tay áo ông. Giọng cô tuy

tẻ nhạt nhưng hùng hồn hơn mọi lời cầu xin. Xin bác để cháu
gặp chị ấy một lát. Cháu ở đây chờ từ sáng nhưng chị ấy… Cho
cháu gặp chị ấy một lát. Cháu muốn nói với chị ấy…cần phải nói
với chị ấy… rằng cháu đã lầm về… một chuyện gì đó.

Cô không hề nhìn Ashley hay Scarlett trong khi nói, nhưng

bác sĩ phóng tia mắt lạnh lùng của mình về phía Scarlett.

- Để tôi xem, cô India, ông nói ngắn gọn. Nhưng chỉ với điều

kiện là cô hứa với tôi sẽ không làm cô ấy kiệt sức với câu chuyện
lầm lỡ của cô. Cô ấy biết là cô đã lầm và, nghe cô xin lỗi, cô ấy chỉ
thêm phiền mà thôi.

Bà Pitty rụt rè: “Bác sĩ Meade, xin…”
- Bà Pitty, bà thừa biết là bà sẽ la lên và ngất xỉu thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.