CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 1434

quá nhiều bộ mặt mang cái vẻ dúm dó ấy trong các bệnh viện
nên thừa biết đó là báo hiệu điều gì tất yếu phải đến.

Melanie đang hấp hối, nhưng trong một lúc, Scarlett không

chịu tin là thế. Melanie không thể chết. Lẽ nào lại như vậy.
Thượng đế nào lại để Melanie chết trong khi nàng, Scarlett đây,
đang cần đến cô ấy xiết bao. Trước đây, nàng chưa bao giờ nghĩ
là mình phải cần đến Melanie. Nhưng giờ đây, sự thật ập đến,
tràn cả vào những ngóc ngách sâu nhất của tâm hồn nàng.
Nàng đã dựa vào Melanie như dựa vào chính bản thân mình mà
nàng không biết. Giờ đây, Melanie sắp chết và Scarlett biết mình
không thể thiếu nàng. Giờ đây, khi rón rén đi qua buồng lại gần
cái thân hình im lịm kia, tim thắt lại vì kinh hòang, nàng biết
rằng Melanie đã là gươm và mộc của nàng, niềm an ủi và sức
mạnh của nàng.

“Mình phải giữ Melanie lại! Mình không thể để cô ấy bỏ đi!”

Nàng thầm nghĩ và gieo mình xuống bên cạnh giường với một
tiếng váy áo sột sọat. Hối hả, nàng nắm lấy bàn tay mềm oặt
trên tấm mền và một lần nữa lại thất kinh khi thấy nó lạnh đến
rợn người.

- Tôi đây, Melanie ạ, nàng nói.
Melanie hé mắt ra chút xíu rồi, như yên trí đó đúng là

Scarlett, lại nhắm lại. Sau một lát, nàng hít một hơi và thều thào
:

- Hãy hứa với em!
- Ồ, bất cứ điều gì cũng được!
- Beau… chị hãy trông nom cháu.
Cổ họng tắc nghẹn, Scarlett chỉ có thể gật đầu và nàng khẽ

bóp bàn tay mình đang cầm, tỏ dấu đồng ý.

- Em giao cháu cho chị. (Thấp thoáng một nụ cười yếu ớt).

Trước đây, đã có lần, em giao nó cho chị… nhớ không?... khi nó
chưa ra đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.