CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 1443

mình cần gì nói với chàng những điều ấy cơ chứ. Chẳng cần
phải nói thế. Chàng biết rõ sự thật và thế cũng đủ giết chàng.
Chàng chưa trưởng thành. Chàng là một đứa trẻ cũng như mình
và chàng sợ phát ốm vì mất Melanie. Melanie biết cơ sự sẽ như
thế nào… Melanie hiểu chàng hơn mình nhiều. Vì thế nên cùng
một lúc cô ấy nói đến chuyện trông nom Ashley và Beau. Làm
sao Ashley có thể chịu được cơ sự này? Mình thì có thể chịu
được. Mình có thể chịu được bất cứ cái gì. Mình đã phải chịu
đựng biết bao thử thách. Nhưng chàng thì không thể… Thiếu
Melanie, chàng không thể chịu đựng nổi bất cứ cái gì”.

- Tha lỗi cho tôi, Ashley thân yêu, nàng dịu dàng nói và chìa

tay ra. Tôi biết Ashley đau đớn như thế nào. Nhưng nên nhớ
rằng Melanie không biết gì cả… không bao giờ nghi ngờ gì…
Chúa thật từ bi với chúng ta.

Chàng bước nhanh đến nàng và quàng tay ôm lấy nàng như

một người mù. Nàng kiễng chân lên áp gò má ấm của mình vào
má chàng như một cử chỉ an ủi và đưa tay vuốt tóc chàng ra
đằng sau.

- Đừng khóc, cưng. Melanie muốn cưng phải can đảm. Lát

nữa, Melanie sẽ muốn gặp cưng và cưng phải can đảm lên.
Không nên để cô ấy thấy là cưng đã khóc. Điều ấy sẽ làm cô ấy
buồn phiền.

Chàng ghì nàng đến mức nàng thấy khó thở. Giọng chàng

nghẹn ngào bên tai nàng :

- Tôi biết làm gì đây. Tôi không thể... Tôi không thể sống

thiếu Melanie!

“Tôi cũng thế”, nàng nghĩ thầm và rùng mình xua đuổi hình

ảnh những năm sắp tới không có Melanie. Nhưng nàng ráng tự
chủ lại. Ashley đang trông cậy vào nàng, Melanie đang trông
cậy vào nàng. Như trước đây có lần ở ấp Tara, dưới ánh trăng,
say mềm và mệt lử, nàng đã nghĩ: “Những gánh nặng là dành
cho những đôi vai đủ sức mạnh để mang chúng”. Vậy đó, nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.