CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 1455

CHƯƠNG LXIII

C

ửa trước hơi hé mở, nàng hổn hển bước nhanh vào tiền

sảnh và dừng một lát dưới những lăng kính bảy sắc cầu vòng
của chùm đèn treo. Nhà sáng trưng, nhưng rất yên tĩnh, không
phải là cái yên tĩnh thanh thản của giấc ngủ, mà là sự im lăng
thao thức, mệt mỏi, phảng phất chút gì đe dọa. Đưa mắt một
lượt, nàng biết Rhett không ngồi trong phòng khách nhỏ cũng
không ở trong phòng đọc sách và tim nàng se lại. Giả dụ chàng
đã đi ra khỏi nhà… đến chỗ Belle hoặc bất cứ nơi nào chàng
thường tiêu thì giờ trong bao buổi tối chàng không về ăn ở nhà?
Nàng đã không tính đến chuyện ấy.

Nàng đã bắt đầu lên cầu thang để tìm chàng thì chợt nhận

thấy cửa phòng ăn đóng chặt. Tim nàng hơi thắt lại vì hổ thẹn
khi nhìn thấy cánh cửa đóng ấy, nhớ lại bao đêm trong mùa hè
vừa rồi Rhett đã ngồi trong đó một mình, uống tới khi say đờ và
Pork phải đến giục về giường nằm. Đó là lỗi tại nàng, nhưng sắp
tới nàng sẽ thay đổi hết. Từ nay trở đi mọi sự sẽ thay đổi khác…
nhưng lạy Chúa, xin đừng để chàng quá say đêm nay. Nếu
chàng quá say, chàng sẽ không tin mình và sẽ cười mình. Mình
sẽ đau đớn đến vỡ tim mất.

Nàng khẽ khàng hé cửa phòng ăn chút xíu và ngó vào. Chàng

ngồi tại bàn, lút trong chiếc ghế bành, trước mặt là một chai
rượu đầy còn đóng nút và cái cốc chưa dùng đến. Đội ơn Chúa,
chàng chưa uống! Nàng mở hẳn cửa ra, cố nén mình để khỏi
chạy đến chàng. Nhưng khi chàng ngước lên nhìn nàng, một cái
gì trong mắt chàng khiến nàng đứng sững lại ở ngưỡng cửa, dập
tắt những lời trên môi nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.