CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 1468

sẽ dành cho cô vì chuyện dan díu với Ashley đâu. Tôi chỉ nói
theo cách ẩn dụ thôi. Từ khi tôi biết cô, cô chỉ muốn hai điều:
Ashley và đủ giàu để có thể nói vào mặt thế gian: Quỉ bắt các
người đi! Thì đó, cô đã khá giàu và đã ăn nói xấc xược với thế
gian. Và cô sẽ được Ashley, nếu cô muốn. Nhưng bây giờ, chừng
ấy xem ra chưa đủ.

Nàng kinh sợ không phải vì nghĩ đến lửa vạc dầu. Nàng đang

nghĩ: “Nhưng Rhett là linh hồn mình và mình đã mất chàng. Và
nếu mình mất chàng thì chẳng còn gì là quan trọng nữa! Bạn bè
hay tiền bạc, hay… hay bất cứ cái gì đều vô nghĩa. Nếu mình có
chàng thì dù có lại lâm vào cảnh nghèo, mình cũng bất cần.
Nhưng chàng không thể có ý… Ôi, lẽ nào lại thế!”.

Nàng lau nước mắt và nói một cách tuyệt vọng.
- Rhett, nếu mình đã từng yêu em đến thế, ắt mình vẫn còn

chút tình cảm dành cho em!

- Trong tất cả, tôi thấy chỉ còn lại hai điều và đó là hai điều cô

ghét nhất: Lòng thương hại và một tình cảm nhân từ kì cục.

- Thương hại! Nhân từ! “Ôi lạy Chúa!” nàng tuyệt vọng nghĩ

thầm. Gì cũng được, trừ lòng thương hại và nhân từ! Hễ nàng
cảm thấy một trong hai tình cảm ấy đối với ai, là bao giờ cũng đi
đôi với khinh rẻ. Liệu chàng có khinh rẻ nàng không? Bất cứ cái
gì cũng còn hơn thế. Kể cái thái độ lạnh lùng trâng tráo của
chàng trong thời kỳ chiến tranh, cơn điên dại tưới bằng rượu cái
đêm chàng bế nàng lên gác, những ngón tay thô bạo ghì nghiến
làm bầm tím người nàng hoặc những lời gai ngạnh mà giờ đây
nàng biết là để che đậy một tình yêu cay đắng. Bất cứ cái gì cũng
được, trừ cái kiểu nhân từ chung chung in rành rành trên mặt
chàng.

- Vậy là… vậy là mình muốn nói là em đã làm hỏng hết... là

mình không yêu em nữa?

- Đúng thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.