CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 17

giọng trẻ con lanh lảnh đáp: “Thưa bà, vâng”, và có tiếng chân
ra cửa sau đi về phía nhà sấy, nơi bà Ellen chia khẩu phần thức
ăn cho các lực điền đang lục tục về. Có tiếng bát đĩa sứ và thìa,
đĩa bạc chạm nhau lách cách trong khi quản gia Pork của ấp
Tara dọn bàn ăn.

Những âm thanh cuối cùng này nhắc cặp anh em sinh đôi là

đã đến giờ lên đường về nhà. Nhưng họ ngại giáp mặt với bà mẹ
và nấn ná ở hàng hiên ấp Tara thêm một lát, hi vọng Scarlett
mời ở lại ăn tối.

- Này, Scarlett, về chuyện ngày mai ấy mà, Brent nói. Bọn này

đi vắng nên không biết mai có bữa tiệc ngoài trời và vui chơi
khiêu vũ, nhưng không phải vì thế mà đêm mai bọn này đành
chịu chay tịnh không được nhảy cho đã. Cô chưa hứa dành
trước tất cả các điệu nhảy chứ?

- Rồi mà! Làm sao tôi biết trước là các anh về nhà? Tôi không

thể can tâm chờ phục dịch hai anh mà chịu nguy cơ tựa tường
không có ai mời nhảy.

- Cô mà lại dựa tường không có ai mời nhảy! Hai cậu công tử

phá lên cười ầm ĩ.

- Này, cô bé thân yêu. Cô phải dành cho tôi điệu waltz đầu

tiên và cho Stu điệu cuối cùng và cô phải ăn tối với tụi tôi.
Chúng mình sẽ ngồi trên sàn cầu thang như trong đêm vũ hội
lần trước và lại bắt Mammy Jincy đến xem bói cho chúng mình
lần nữa.

- Tôi không thích nghe Mammy Jincy bói. Các anh biết đấy,

bà ấy bảo tôi sẽ lấy một ông tóc đen nhánh, để ria dài mà tôi thì
không ưa các ông tóc đen.

- Cô thích đàn ông tóc hung chứ gì, cô gái thân yêu? Brent

cười toe toét. Nào, ừ đi, hãy hứa nhảy với bọn này tất cả các bài
waltz và cùng ăn tối nhé.

- Nếu cô hứa, bọn tôi sẽ cho cô biết một điều bí mật, Stuart

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.