CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 265

Mọi người vỗ tay tán thưởng.
- Các bà các cô đã cống hiến hết mình, không những thời

gian mà cả sức lao động của đôi tay, và những đồ vật đẹp đẽ ở
các quầy hàng kia lại càng đẹp bội phần vì được làm bởi những
bàn tay đẹp của những phụ nữ yêu kiều miền Nam chúng ta.

Lại có những tiếng hoan hô và Rhett Butler, lúc này đang uể

oải tựa vào quầy bên Scarlett, thì thầm: “Lão dê già khoa trương
nhỉ?”

Thoạt đầu, kinh hãi trước cái tội phạm thượng ấy đối với

người công dân được yêu mến nhất Atlanta, Scarlett giật mình
và trừng trừng nhìn anh chàng, vẻ không đồng tình. Nhưng
ông bác sĩ nom quả có giống một con dê với chòm râu cằm lốm
đốm bạc phất pha phất phơ, khiến nàng phải khó khăn lắm mới
nhịn cười được.

- Song chừng ấy vẫn chưa đủ. Các bậc nữ lưu trong ban bảo

trợ bệnh viện - những người đã đem đôi tay mát rượi xoa dịu
bao vầng trán đau đớn và giành giật khỏi móng vuốt thần chết
những dũng sĩ của ta bị thương vì Sự Nghiệp anh dũng nhất
trong tất cả các sự nghiệp - biết chúng ta cần những gì. Tôi sẽ
không kể các nhu cầu đó ra đây. Chúng ta phải có thêm tiền để
mua những thiết bị y tế từ bên Anh và tối nay, trong số chúng ta
đây, có người thuyền trưởng dũng cảm đã vượt hàng rào phong
toả hết sức thành công suốt một năm nay và sẽ còn tiếp tục
vượt nữa để mang đến cho chúng ta các loại thuốc chúng ta
cần. Thuyền trưởng Rhett Butler!

Mặc dầu bị bất ngờ, người phá rào phong toả vẫn lịch sự cúi

chào. – quá lịch sự là đằng khác, Scarlett nghĩ thầm, thử phân
tích cử chỉ ấy, gần như là hắn ta cố ý đẩy sự xã giao lên thái quá
vì hắn ta coi khinh tất cả những người có mặt ở đây. Một tràng
vỗ tay nổ ra và từ đám phụ nữ ngồi trong góc, những cái cổ
vươn ra nhòm ngó. Hoá ra đó là cái anh chàng đang tí tởn với cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.