CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 57

Yankee... Và khi nào ba mất... Im, con gái yêu, hãy nghe ba nói
đã! Ba sẽ để lại ấp Ta ra cho con và Cade...

- Có các vàng con cũng chả thèm lấy Cade, Scarlett giận dữ

kêu lên - Và con xin ba đừng có gán hắn ta cho con. Con chả cần
ấp Ta ra hay bất kỳ đồn điền nào. Đồn điền thì có nghĩa gì khi...

Cô đã sắp sửa nói “khi người ta cần thì lại không có”, nhưng

ông Gerald, điên tiết vì thái độ ngạo mạn của cô đối với món
quà ông vừa đề xuất, cái mà ông yêu quý nhất trên đời sau bà
Ellen, ông liền gầm lên.

- Scarlett O’Hara, mày dám bảo tao là ấp Tara - mảnh đất này

- chẳng có nghĩa gì phỏng?

Scarlett bướng bỉnh gật đầu. Nỗi đau quá lớn khiến cô bất

chấp sự nổi giận của cha.

- Ruộng đất là cái duy nhất trên đời có một ý nghĩa nào đó,

ông quát lên, đôi cánh tay ngắn, lực lưỡng khoa lên, phẫn nộ, -
vì đó là cái duy nhất tồn tại lâu dài trên đời này, mày đừng có
quên điều đó. Đó là cái duy nhất đáng để cho ta làm việc vì nó,
đấu tranh vì nó... đáng để ta chết vì nó.

- Ôi, ba - cô ngán ngẩm nói - ba nói như một người Ireland

vậy!

- Đã có bao giờ ta lấy làm xấu hổ về điều đó? Không, ta còn tự

hào là đằng khác. Và cô cũng đừng quên rằng máu cô một nửa là
Ireland đấy, tiểu thư ạ. Và đối với bất kỳ ai có một giọt máu
Ireland trong người, mảnh đất trên đó họ sống cũng khác nào
mẹ của họ. Lúc này, chính là tôi xấu hổ về cô đấy. Tôi tặng cô
mảnh đất đẹp nhất thế giới - không kể hạt Meath bên cố quốc -
thế mà cô đáp lại như thế nào? Cô khịt mũi chê!

Ông Gerald đã bốc máu lên định quát tháo cho hả cơn giận

thì chợt nhận thấy một vẻ thiểu não trên khuôn mặt Scarlett,
nên ông ngừng lại:

- Nhưng thôi, cô còn trẻ. Rồi ra cái lòng yêu ruộng đất ấy sẽ

đến với cô. Không cách gì thoát khỏi nó đâu, một khi cô là người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.