CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 93

CHƯƠNG IV

T

ối hôm đó, thay mặt mẹ đi vắng, Scarlett làm đầy đủ phận

sự chủ trì ở bàn ăn, nhưng đầu óc cô luôn quay cuồng với cái tin
kinh hoàng cô đã được nghe về Ashley và Melanie. Lòng nặng
trĩu tuyệt vọng, cô chỉ mong mẹ ở nhà Slattery mau trở về cho
cô đỡ bơ vơ đơn độc. Cái gia đình Slattery suốt đời ốm đau ấy có
quyền gì mà giằng bà Ellen ra khỏi nhà giữa lúc cô, Scarlett đây,
đang cần bà như thế này?

Suốt bữa ăn buồn chán, cái giọng oang oang của ông Gerald

cứ đập vào tai cô cho đến khi cô tưởng như không đủ sức chịu
đựng được nữa. Ông đã quên hẳn cuộc nói chuyện với Scarlett
lúc ban chiều và cứ tiếp tục độc thoại về những tin mới nhất từ
pháo đài Sumter, thỉnh thoảng lại tự điểm bằng những cú đấm
thình thình xuống bàn hoặc khoa khoa tay trong không khí.
Ông Gerald có thói quen đóng vai “lĩnh xướng” trong câu
chuyện ở bàn ăn và thường thường, Scarlett, mải theo đuổi
những ý nghĩ riêng, hầu như chẳng nghe thấy ông nói những
gì; nhưng tối nay, cô không sao ngăn được tiếng ông khỏi lọt
vào tai, mặc dầu cô đã hết sức tập trung ngóng tiếng bánh xe
ngựa báo hiệu bà Ellen về.

Cố nhiên, cô không có ý định kể với mẹ điều đang đè nặng

trái tim mình, vì bà Ellen ắt sẽ bất bình và buồn khổ khi biết
con gái mình muốn lấy một anh chàng đã đính hôn với một
thiếu nữ khác. Nhưng, đắm trong tấm bi kịch đầu tiên của đời
mình, cô cần niềm an ủi mang lại bởi sự có mặt của mẹ mình.
Bao giờ cô cũng cảm thấy an tâm khi có bà Ellen bên cạnh;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.