CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 98

da, môi dưới thưỡi ra, trán cau lại. Bà ta vừa lạch bạch đi, vừa
làu bàu một mình, chú ý hạ thấp giọng để không ai nghe rõ lời,
nhưng đủ to để mọi người nhận thấy sự bất bình sâu sắc của
mình.

- Xin lỗi, tôi về quá muộn, - Bà Ellen nói, tay kéo chiếc khăn

len sọc vuông khỏi đôi vai rũ xuống, đưa cho Scarlett và vỗ vỗ
vào má cô khi bà đi ngang qua.

Mặt ông Gerald sáng bừng lên như được phù phép khi bà

bước vào phòng.

- Thế nào, đứa bé có được rửa tội và đặt tên thánh không? -

Ông hỏi.

- Có, để rồi chết, tội nghiệp thằng bé, - bà Ellen nói. - Lúc nãy,

tôi đã sợ Emmie cũng sẽ chết mất, nhưng bây giờ tôi cho là chị
ta sẽ sống.

Các cô gái ngạc nhiên quay mặt về phía mẹ, vẻ thầm lặng dò

hỏi và ông Gerald lắc đầu với thái độ bình tĩnh.

- Ồ, thà đứa bé chết như thế còn hơn, hẳn thế, tội nghiệp đứa

con...

- Thôi muộn rồi. Chúng ta nên cầu kinh ngay đi thôi, - bà

Ellen ngắt lời rất ngọt, đến nỗi, nếu như Scarlett không hiểu
tính mẹ thì ắt đã không nhận thấy sự cắt ngang ấy.

Kể cũng lý thú nếu biết được ai là cha đứa con của Emmie,

song Scarlett biết cô sẽ không bao giờ nắm được sự thật về vấn
đề này nếu cô chờ mẹ mình nói ra. Cô ngờ đó là ông Jonas
Wilkerson vì cô thường hay thấy y cùng Emmie đi xuôi đường
cái vào lúc đêm xuống. Jonas là người Yankee, sống độc thân và
chức vị giám thị khiến y vĩnh viễn bị tách khỏi mọi tiếp xúc với
đời sống xã hội trong hạt. Ắt không có gia đình kha khá nào
bằng lòng gả con gái cho y, chẳng ai thèm giao dịch với y ngoài
gia đình Slattery và đám hạ lưu như họ. Vì trình độ học vấn của
y còn hơn đám Slattery mấy trật, kể cũng tự nhiên là y không
muốn lấy Emmie, bất kể y có hay đi dạo với chị ta vào lúc chạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.