CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1132

Chiến Bắc Liệt bật người vọt tới, khẩn trương sờ trán nàng rồi nắm lấy

hai tay lạnh lẽo, đau lòng nói: “Có phải bị lạnh nên nhiễm phong hàn rồi
không?”

Lãnh Hạ liếc mắt, cười nói: “Ta cũng không phải là giấy.”

Chiến Bắc Liệt nghĩ thầm, ai dám nói mẫu sư tử là giấy, nhưng phong

hàn chính là đại sự.

Hắn không nói hai lời lao ra khỏi lều, lập tức không thấy tăm hơi, Lãnh

Hạ cau mày không rõ, lúc sau Đại Tần Chiến thần lập tức phi như bay trở
về, dắt theo Mộ Nhị ánh mắt mê man, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Đại Tần Chiến thần chỉ Lãnh Hạ vội la lên: “Bắt mạch!”

Mộ Nhị bề bộn nhiều việc nhiều ngày nay, thực sự bề bộn nhiều việc.

Từ sau trận chiến kia, quân đội Đông Sở cũng thương vong rất nhiều,

giống như Chiến Bắc Liệt nói, Đông Phương Nhuận chẳng qua là thay đổi
cục diện, từ thua sang thắng thảm mà thôi.

Binh sĩ Đông Sở tố chất vốn kém, không nói đến một vạn quân bị Bắc

Yến tiêu diệt, mà tám vạn đấu với bốn vạn tàn tinh Bắc Yến, chết mất một
vạn, bị thương vô số.

Trong doanh trại rất bi thương, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.

Mộ Nhị là một đại phu, đương nhiên không thành đứng nhìn, cũng tự

phát gia nhập vào nhóm quân y.

Nhưng, hắn là một thần y, đương nhiên không giống những đại phu bình

thường, những vết thương nhỏ như gãy tay gãy chân hắn sẽ không quản, chỉ
có bị trọng thương thật sự, binh sĩ sắp chết, hắn mới có thể vươn bàn tay
sạch sẽ cao quý kia ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.