CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1445

Những tầng mây nặng nề bao phủ trên tầng trời, như muốn che chắn hết

ánh sáng, để thế giới kia nhuốm màu đen tối, trời hôm nay tăm tối lạ
thường, mới giờ Dậu mà đã tối đen.

Một chiếc xe ngựa màu vàng chói mắt chậm rãi dừng ở bên ngoài phủ

thành thủ, Thác Bạt Nhung kéo mành xe, bước xuống xe ngựa.

Vẫn mặc áo choàng hoàng kim óng ánh, áo khoác lông thú ấm áp, trong

mắt lấp lánh áng sáng, hắn khoanh tay hàn huyên với Cách Căn Thành thủ
Triêu Lỗ: “Thành thủ khách khí quá, thật là vinh dự cho tại hạ!”

Triêu Lỗ khoát khoát tay, khuôn mặt đầy nếp nhăn nhuốm ý cười: “Thác

Bạt lão bản nhận lời tới thật làm vẻ vang cho kẻ hèn này, tại hạ sao có thể
không biết đối nhân xử thế?”

Hai người liếc nhau, cười ha ha, Triêu Lỗ đang định đưa hắn vào trong,

Thác Bạt Nhung lại quay người lại, vén mành xe lên.

Triêu Lỗ có chút kinh ngạc, trong Cách Căn thành này, Thác Bạt Nhung

có thể nói là nhân vật số một số hai, lúc này lại vén mành xe cho người
khác?

Hắn híp mắt lại nhìn, rốt cuộc là thần thánh phương nào!

Một nữ tử chậm rãi bước xuống, khẽ giẫm lên mặt tuyết trắng tinh khôi.

Dù đã đảm nhiệm chức Thành thủ nhiều năm, duyệt nữ vô số, Triêu Lỗ

cũng không khỏi hít thở không thông, khuynh quốc khuynh thành, nhân
gian tuyệt sắc!

Nữ tử mặc một bộ y phục xanh nhạt, khoác áo choàng lông màu trắng,

búi tóc một cách đơn giản, chỉ cắm một cây trâm ngọc bích, không dùng bất
cứ trang sức gì khác, nhưng phong thái tao nhã thánh khiết đúng là khiến
người ta không dám nhìn gần!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.