CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1446

Ngũ quan tinh xảo, nhất là một đôi phượng mâu, đuôi mắt hơi nhếch lên

trên, hiện lên chút cảm giác lười biếng, trầm tĩnh mà lạnh nhạt………….

Câu hồn người lúc nào không biết!

Thác Bạt Nhung thản nhiên nói với Triêu Lỗ một câu: “Đây là nội tử.”

Nói xong ra vẻ không muốn nói gì thêm, nhưng khuôn mặt lại đầy kiêu

ngạo tự hào và cả vẻ vang.

Chưa từng nghe qua Thác Bạt Nhung đã thành thân, Triêu Lỗ nhướng

mày nhưng cũng tự hiểu ra, nữ nhân như vậy, ai mà không muốn giấu ở
trong nhà, không cho ai nhìn thấy.

Hắn ném về phía Thác Bạt Nhung một ánh mắt hiểu rõ, cười rất mờ ám,

liếc mắt về phía Lãnh Hạ một lần nữa rồi cúi người làm ra tư thế ‘Mời!’ rồi
dẫn hai người vào trong phủ.

Thác Bạt Nhung và Triêu Lỗ hàn huyên câu được câu không, khách khí

mà thân thiện.

Lãnh Hạ âm thầm đánh giá xung quanh, ngầm phân tích bản đồ phủ, ở

đây có tổng cộng mười hai gian trong cả tiền điện và hậu điện, giữa hai điện
có một hoa viên cực lớn, mà phòng bày tiệc thì ở hậu điện.

Lúc đi ngang qua hoa viên, nàng chợt dừng bước chân, nhìn cánh rừng

mai đỏ phía trước, mai đỏ nổi bật trên nền tuyết trắng, có một vài cánh hoa
rớt xuống mặt tuyết, tạo nên chút màu sắc thê lương, như son, như chu sa,
độc nhất vô nhị.

Lãnh Hạ giả vờ như nhìn đến ngây dại vẫn đứng tại chỗ không nhúc

nhích, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên chút gì đó như mảnh ngọc quý vỡ
nát, ánh sáng long lanh, đẹp không sao tả xiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.