CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1621

nhìn qua có vẻ quân tử nhưng thật ra tâm cơ rất nhiều, chắc chắn sẽ không
vô duyên vô cớ mà làm như thế.

Nàng xoay người, đảo mắt nhìn vẻ mặt có vẻ như rất chân thành của Mộ

Dung Tiêu, khoanh tay lại, chậm rãi nói: “Như ý của ngươi.”

Để xem ngươi muốn đùa giỡn cái gì!

==

Thiên Kính hồ.

Nước hồ rất bình lặng, không có lấy một gợn sóng, một chiếc thuyền

hoa sang trọng chậm rãi lướt nhẹ nhàng trên mặt nước, tiếng đàn thanh nhã
vang lên, hòa cùng cảnh vật, tạo nên một không gian rất yên bình.

Trong thuyền hoa, một nữ tử đang đánh đàn ở phía đuôi thuyền, tiếng

đàn du dương của nàng truyền ra khắp chốn, mọi người đối ẩm, đánh cờ và
bàn luận thi từ ca phú rất vui vẻ.

Mộ Dung Lãnh Tương cười nhạo một tiếng, liếc nhìn Lãnh Hạ đang

đứng đón gió, khinh bỉ nói: “Nhìn chúng ta đàm luận những thứ tao nhã này
liền tránh ra ngoài, phế vật đúng là phế vật.”

Trịnh Phù che miệng cười khẽ: “Nữ nhân kia đương nhiên không có tư

cách để được đánh đồng với Thất Công chúa, phế vật chưa từng ra khỏi
lãnh cung, đừng nói là đàm luận cùng chúng ta, mà có khi nghe cũng không
hiểu.”

Vừa dứt lời, mọi người không khỏi khẽ cười khinh thường.

Mà Lãnh Hạ đứng ở bên ngoài, bên tai là tiếng đàn uyển chuyển, phía

trước là ánh nước nhạt nhòa, phía xa là liễu rủ xanh um, chậm rãi đong đưa.

Nàng nhỏ giọng hỏi Mộ Nhị: “Nghe được gì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.