CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1622

Mộ Nhị ngơ ngác nhìn mặt hồ, rất chuyên tâm, cũng không biết là đang

nhìn cái gì, ánh mắt không động chút nào, phun ra hai chữ: “Sát khí.”

Tuy hồ này nhìn có vẻ bình yên nhưng không có chỗ nào không có sát

khí, sát khí khắp nơi như đang giăng lưới đón con mồi.

Lãnh Hạ nghiêng đầu, nhìn về phía Mộ Nhị, trong đôi mắt ngơ ngác của

hắn, khẽ xẹt qua một tia cảnh giác.

Lãnh Hạ thấy kỳ lạ, thốt ra: “Ngươi cũng có thể nhìn ra?”

Mộ Đại thần y chớp chớp mắt một lúc rồi nhíu mi đứng một hồi, cuối

cùng cũng có phản ứng, cánh môi lặng lẽ run lên, ánh mắt chuyển qua nhìn
Lãnh Hạ, được nửa đường lại quay về nhìn mặt hồ, hình như hắn……..

Lại bị ghét bỏ?

Lãnh Hạ rất tự nhiên mà thưởng thức vẻ rối rắm của hắn, thậm chí còn

huýt sáo một cái, lập tức Mộ Nhị chuyển thành oán niệm.

“Cửu muội!” Mộ Dung Tiêu lên tiếng: “Không biết cầm kỳ thư họa thi

từ ca phú cũng không sao, vào trong uống rượu.

Lãnh Hạ thản nhiên nhún nhún vai, dắt Mộ Nhị vào.

Bên trong mọi người vốn tản ra nay lại tập trung bên bàn cờ, lẳng lặng

nhìn hai người đang đánh cờ, hai người này, một là nhi tử của Binh bộ
Thượng thư Chu Lập Vũ, một là ái nhi của Đại học sĩ Tề Triệu.

Lúc này, Chu Lập Vũ đang chống cằm, chuyên tâm nghiên cứu bàn cờ,

mồ hôi đầm đìa.

Mà Tề Triệu thì dương dương đắc ý, cười đùa nói: “Chu huynh đã nghĩ

nửa canh giờ rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.