CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2507

nhưng đông đến không báo trước gì cả, hai ba ngày trước vẫn đang thu mà
đùng một cái đã thành gió rét.

Chiến Bắc Liệt cầm tay Lãnh Hạ để sưởi ấm, nhíu mày nói: “Nàng mặc

nhiều một chút.”

Lãnh Hạ tựa vào vai hắn, cười tủm tỉm: “Gió thổi thôi mà, tý nữa sẽ lại

ấm, chỉ có ngươi mới coi ta là nữ nhi yếu đuối.”

Rèm cửa bị xốc lên, Chiến Thập Thất đỏ bừng mặt chui vào, Chiến Bắc

Liệt lập tức ôm lấy nó, để nó ngồi trên đùi mình rồi vận nội lực sưởi ấm cho
nó.

Mỗ tiểu hài tử ít khi đưởng hưởng thụ tình thương của cha, ngoái đầu

lại, trong tiểu ưng mâu lộ vẻ tò mò: “Mẫu thân, không biết Hoa cô cô bị làm
sao ý, vừa nãy ra khỏi thành thì đi tập tễnh, giờ ngồi trên ngựa thì ngọ
nguậy không yên.”

Lãnh Hạ dại ra.

Nàng chậm rãi ngẩng đầu, liếc nhìn Chiến Bắc Liệt cũng đang đờ đẫn

như mình, bắt đầu nghĩ xem phải trả lời câu hỏi uyên thâm này như thế nào.

Nhìn con trai tò mò, Lãnh Hạ đổ mồ hôi lạnh, nghiêm túc đáp: “Là do

hôm qua con va phải.”

Chiến Thập Thất mím môi, cúi đầu xuống ảo não nói: “Thác Bạt thúc

thúc không nói thế mà!”

Trước mắt tối sầm.

Lãnh Hạ suýt thì ngã xuống xe ngựa, hít vào một ngụm lãnh khí hỏi:

“Hắn nói như thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.