CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2796

Dường như lúc này Đông Phương Nhuận mới thấy còn có thái giám Lâu

Hải bên cạnh Thái hậu đang đứng sau Liên Công chúa.

“Hoàng thượng, nô tài phụng mệnh Thái hậu nương nương, đến

đây………”

Đúng lúc này, phía đông nam có một ánh lửa lóe lên.

Lâu Hải còn chưa nói xong đã bị át hết trong tiếng nổ.

Trong bóng đêm, một chiến thuyền màu đen lao vun vút đến chỗ bọn họ,

mà phía sau nó có chừng mấy trăm chiến thuyền nhỏ hơn đi theo, gần như
trải rộng cả mặt sông.

Nhờ ánh đuốc rực sáng mà có thể thấy trên boong thuyền có một đôi

nam nữ một đen một trắng.

Nữ tử bạch y, phượng mâu nheo lại, hơn ba năm không gặp mà vẫn

thanh lãnh như ngày nào.

Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng bật cười: “Chờ ngươi rất lâu rồi.”

Keng!

Một tiếng nổ vang lên, chừng ba mươi vạn hải quân phía sau đồng loạt

giương cung cài tên, nhắm thẳng Đông Phương Nhuận!

Mũi tên của ba mươi vạn đại quân đều nhắm thẳng vào Đông Phương

Nhuận nhưng hắn lại giống như không phát hiện, đối mặt với kẻ địch nhiều
gấp chục lần mình vẫn tiêu sái như cũ, ánh mắt trong trẻo của nữ tử đối diện
rơi vào trong mắt hắn, khiến vẻ mờ mịt tĩnh mịch trong mắt hắn mờ dần,
cũng chậm rãi nở nụ cười: “Đã lâu không gặp, Nhuận…… cũng rất nhớ
mong.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.