CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2836

Nàng quay đầu lại, một bên là hai huynh đệ Đặng Phú Đặng Quý, Đặng

Quý cũng thấp nhưng người gầy như que củi chứ không khỏe mạnh giống
Đặng Phú, vết thương của hắn ta đã tốt lên nhiều rồi, không còn tay trái nên
ống tay áo cứ bay bay trong gió.

Tính cách của hai người không khác nhau lắm, đều rất đáng mặt nam

nhi.

Còn bên này, chính là người thanh niên thật thà nàng gặp đầu tiên khi

đến quân doanh Đông Sở, Trương Vinh.

Ba ánh mắt thật thà nhìn sang, Lãnh Hạ liếc một cái, chẳng nhẽ bảo

nàng nói là nàng hả hê vì Hoàng đế bọn họ gặp rắc rối sao?

Đúng lúc này, phía trước trở nên ồn ào rối loạn, ngựa Đông Phương

Nhuận hí một tiếng dài rồi đại quân ngừng lại, những người ở phía sau đều
châu đầu ghé tai thảo luận.

Chỉ nghe thấy tít phía xa kia, có một người thê lương gào lên: “Hoàng

thượng, thảo dân khẩn cầu Hoàng thượng đình chiến!”

Ý cười càng đậm, Lãnh Hạ nheo mắt lại, nhìn lướt qua đoàn người và

thấy rất vui vẻ.

Đó là một thanh niên gầy yếu tầm hai mươi tuổi, tóc búi theo kiểu học

sĩ, người mặc y bào tay cầm chiết phiết, đúng chuẩn văn nhân tài tử, hắn ta
quỳ trên mặt đất cách móng ngựa một chút xíu, trên khuôn mặt trẻ tuổi đầy
vẻ cố chấp, hiên ngang lẫm liệt nói lại lần thứ hai: “Vì giang sơn xã tắc
Đông Sở, vì bách tính Đông Sở, thảo dân khẩn cầu Hoàng thượng đình
chiến!”

Một câu nói nhưng cũng đủ khiến con đường ồn ào trở nên vô cùng yên

tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.